"Đương nhiên là không rồi, ai lại gả cho một tên đại ngốc như ngươi
chứ" Tiểu Thanh thầm nghĩ, nhưng vẫn muốn tiếp tục chơi với hắn a.
- Thân phận của ta làm sao xứng với tướng quân như ngươi chứ, với lại
ngươi không hề tin tưởng ta. Nếu ta gả cho ngươi không chừng ngươi lại vì
ả ta ức hiếp ta.
- Không.....ta......ta tin cô nương mà. Ta nhất định sẽ không ức hiếp cô
nương, ta sẽ đối tốt với cô nương cả đời.
Nghe thấy hắn nói vậy Tiểu Thanh đột ngột thay đổi sắc mặt, tay chỉ
mạnh vào ngực hắn.
- Cái gì? Ai thèm gả cho ngươi, đừng ăn dưa bở nha. Bổn cô nương chắc
chắn không gả cho ngươi! Ta phải quay lại tìm đại tỉ, tránh ra cho ta đi.
Tội nghiệp Trương Phi đứng bơ mặt, từ trước tới giờ hắn chưa từng tiếp
xúc với nữ nhi cũng không hề hiểu nữ nhi. Trương Phi một mực cho rằng
Tiểu Thanh do tức giận nên mới nói như vậy nên nhất quyết không rời nửa
bước để giải thích.
Triệu Tấn cũng phi thân theo Tiểu Yến, vì trước đây nàng là Vương Phi
Yến thiên hạ đệ nhất thần trộm nên khinh công không hề thua kém đấng
mày râu chút nào. Triệu Tấn vừa theo sau vừa lớn tiếng gọi.
- Tiểu Yến cô nương, nghe ta giải thích đã.
"Cái tên Triệu Tấn này sao cứ bám theo ta hoài, thật đáng ghét. Đại tỉ
như vậy mà lại bắt ta phải lấy hắn, nhất quyết ta không lấy hắn". Tiểu Yến
tức giận dừng cước bộ.
- Ta không cần ngươi giải thích, ngươi mau đến dỗ dành ả hồ ly tinh
đáng ghét kia đi.