KHI HOÀNG HẬU NỔI GIẬN!!! - Trang 475

lực ít ỏi còn sót lại cũng đủ để nàng đẩy hắn ra xa còn bản thân hứng trọn
một kiếm.

Tà Thần đồng lúc cũng ngã xuống.Hắn không ngờ một cây trâm cài tóc

nhỏ nhoi trên đầu nàng lại có khả năng sát thương lớn như vậy. Toàn thân
hắn đau nhức, kinh mạch như bị ai dùng dao bén nhọn cắt đứt. Chẳng mấy
chốc Tà Thần chết đi trong đau đớn.

Hắn vừa vực bản thân ngồi dậy đã phải chứng kiến cảnh tượng đau đớn

trước mắt. Không! Nhất định không phải sự thật. Hắn không tin! Nàng sao
lại có thể nằm dưới đất như vậy? sao thanh kiếm ấy lại xuyên qua người
nàng? Vì sao lại chảy nhiều máu như vậy?

Hắn hoang mang nhìn nữ tử trước mắt khuôn mặt đã không còn huyết

sắc. Hắn không còn sức lực nữa rồi, hai chân hắn tại sao lại không thể đứng
vững. Nương tử đang nằm kia chờ hắn, vậy mà giờ phút này hắn lại vô lực.
Hắn bò thật chậm đến cạnh nàng, tưởng chừng quãng đường ấy xa vạn dặm.
Giờ đây nàng lại ngoan hiền nằm trong vòng tay hắn. Hắn cất lên chuỗi
thanh âm day dứt và đứt quãng.

- Nương tử à....đừng ngủ......ta cầu xin nàng đấy....

Không gian im lặng đáng sợ, tản mạn đâu đó có mùi chết chóc. Rồi một

thanh âm yếu ớt văng vẳng bên tai hắn. Hắn hoàn hồn nhìn nữ tử sắc mặt
ngày càng tái xanh đang yên vị trong lòng mình.

- Thiên Kỳ, đừng khóc....chàng mà khóc ta sẽ rất đau lòng. Chàng hãy

sống thật tốt...con dân Phong Thiên Quốc cần chàng.....Thiên Kỳ à, cây
trâm trên người Tà Thần....xin chàng hãy cài lại lên mái tóc của ta......bởi vì
đó là thứ đầu tiên chàng tặng ta, ta muốn khi chết cũng được cài nó trên
đầu.........

Tiếp sau đó không còn thanh âm vang lên nữa. Hắn chờ mãi, chờ mãi

nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng đáng sợ. Mọi người không ai lên tiếng, bởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.