KHI HOÀNG HẬU NỔI GIẬN!!! - Trang 535

Ngoài kia bầu trời vẫn đen ngòm một mảnh, không gian tĩnh lặng đến

mức tiếng nói lảm nhảm của nam tử này cũng có thể vang đến mấy dặm.
Tiểu Hồng ngồi bên cạnh hắn đã hơn hai canh giờ, hiện tại tình hình hắn đã
ổn định hơn một chút cô mới an tâm, chỉ mong sao ngày mai hắn có thể tỉnh
dậy rồi tìm người đưa mình về nhà.

Điều đầu tiên Hoa tỷ nhắc nhở Tiểu Hồng đó chính là không được tin

tưởng vào nam nhân, đặc biệt là nam nhân không quen biết. Hôm nay cô
cứu hắn chỉ là bất đắc dĩ, ngày mai hắn tỉnh lại tuyệt đối không thể lưu lại
nơi này.

Phong Mạc Vũ mở mắt, điều đầu tiên lọt vào tầm mắt hắn là một cô

nương đang cầm bàn tay hắn rồi gục đầu trên đó mà ngủ. Phong Mạc Vũ
quan sát một lượt căn phòng xác định nơi này tạm thời an toàn, căn phòng
bày trí đơn giản, đồ đạc trong phòng không nhiều và được sắp xếp rất gọn
gàng. Đặc biệt nơi này lại được trang trí bằng những tấm màn màu xanh
nhạt gợi cho người ta cảm giác thanh tịnh lạ kỳ.

Cảm giác được có thứ gì đó đang động đậy trong tay mình Tiểu Hồng

bất ngờ tỉnh giấc. Cô mở mắt nhìn thấy bóng dáng nam tử đang ngồi trên
giường lại nhìn mình với ánh mắt rất lạ, cảm thấy có điều gì đó không đúng
Tiểu Hồng liền vội vàng nhìn chính bản thân mình. Điều khiến Tiểu Hồng
ngượng ngùng mà không thể giải thích đó là hai tay mình đang nắm chặt
bàn tay của hắn, phải chăng vừa rồi cô tựa vào tay hắn ngủ?

Bị suy nghĩ của chính mình dọa sợ, Tiểu Hồng vội vã buông thõng cánh

tay của hắn ra mà quên mất trên cánh tay này đang có một vết thương khá
sâu. Cơn đau đột nhiên ập đến từ bả vai, Phong Mạc Vũ hơi nhíu mày một
chút nhưng tuyệt nhiên không phát ra tiếng kêu đau nào.

Nhận thấy hành động vừa rồi của mình có hơi vội vàng nên Tiểu Hồng

cất tiếng xin lỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.