Đinh Uyển Uyển nổi trận lôi đình, một con kỹ nữ lầu xanh cũng dám từ
chối nói chuyện với cô sao, để xem lần này trị cô ta như thế nào. Đinh Uyển
Uyển không nói thêm câu nào, trực tiếp đưa bàn tay lên định tát Tiểu Hồng
một cái nhưng bàn tay chưa kịp chạm vào người đối diện đã bị bắt lấy.
Tiểu Hồng tuy võ công không giỏi nhưng đối phó với loại tiểu thư này
thì không thành vấn đề. Muốn tát cô sao, không có cửa. Mặc dù tôn nghiêm
của cô đã bị Phong Mạc Vũ hủy hoại toàn bộ nhưng không có nghĩa ai cũng
có quyền sỉ nhục cô, chà đạp cô.
- Tiểu thư chú ý một chút, đừng có tùy tiện đánh người.
Nói xong Tiểu Hồng bỏ đi, không quan tâm gì đến cô ta. Chỉ cần về đến
phòng đóng chặt cửa sẽ không sợ ai làm phiền nữa. Đinh Uyển Uyển ngày
càng tức giận, từ nhỏ đến giờ ngoại trừ Phong Mạc Vũ thì chưa ai dám ngăn
cản cô ra tay thế mà con tiện nhân này lại dám.
- Này thì cho ngươi chết này!
Nhân lúc Tiểu Hồng không để ý Đinh Uyển Uyển dồn toàn lực đẩy cô
ngã xuống hồ, Tiểu Hồng không nghĩ ả ta lại có thể ra tay độc ác như vậy
nên không có đề phòng liền bị động tác vừa rồi của Đinh Uyển Uyển làm
cho chao đảo, toàn thân nhất thời lao xuống nước.
Ánh mắt Đinh Uyển Uyển càng trở nên độc ác, cô ta cũng nhảy luôn
xuống hồ, bơi gần đến phía Tiểu Hồng dìm cô thêm vài cái hòng không cho
cô thoát chết, miệng lại hô lớn.
- Tiểu Hồng cô nương, tôi sẽ cứu cô.
Hạ nhân trong phủ bị một phen náo loạn, tìm người đến cứu hai nữ nhân
đang ở dưới hồ. Đinh Uyển Uyển không ngờ hạ nhân lại kéo đến nhanh như
vậy, định dìm Tiểu Hồng thêm vài cái nữa nhưng không được. Sau khi được