KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 245

thích mấy chuyện ướt át bẩn thỉu, đó là bảo bối trong lòng người,
nhưng ở trong mắt ta chỉ là dược liệu có chút tác dụng.

Vì sao chỉ có chút tác dụng?

Bởi vì tuyết liên ngàn năm này không thể trực tiếp giải độc nha

tiểu nha đầu, làm hại hắn mất nhiều công lực như vậy.

Chương 41: Nụ hôn đầu

Trận tuyết năm nay đã bắt đầu từ sáng sớm, từ từ rơi xuống,

từng tầng từng lớp, rất xinh đẹp.

Nghi Lâm kinh ngạc đứng trước cửa sổ nhìn ra ngoài, không

biết đang nghĩ gì. Một đôi tay ấm áp xuyên qua hai bên sườn thân
thể, lưu loát đóng cửa sổ lại, bên tai là tiếng trách cứ giận dữ “Hồ
nháo!” Nghi Lâm cúi người chui khỏi ống tay áo của Đông Phương
Triệt, nhỏ giọng nói “Không lạnh” Đông Phương Triệt hừ lạnh, để
hai tay sau lưng, thản nhiên nói “Muội nhàn nhã thật, nếu như vậy
thì cũng nên trả lời câu hỏi của ta đi”

Câu hỏi chính là nguyên nhân cô tự sát hôm đó.

Nghi Lâm ngẩng đầu nhìn hắn, lắc đầu nhẹ “Con không muốn

nói” Là không muốn, không phải không thể. Đông Phương Triệt
nhíu mày, trầm giọng “Muội không sợ ta đưa muội tới Hình
đường?” Nghi Lâm suy nghĩ một lát nói “Sợ” Đông Phương Triệt
nói “Nếu sợ thì sao không nói nguyên nhân?” Trong lòng lại nghĩ,
nếu là trước kia, cô nhất định sẽ lấy lòng mình, hoặc làm nũng, hoặc
khóc gì gì đó.

Nhưng lần này Nghi Lâm lại ôm lò sưởi trong tay vào ngực,

đứng trước cửa sổ nói “Không muốn chính là không muốn” Đông
Phương Triệt tức giận, tính phát tác thì thấy Nghi Lâm nhìn mình
với hốc mắt phiếm hồng, dịu dàng yếu đuối, sắc mặt tái nhợt không
hạt máu, tâm cứng lại, xoay người thở dài, thản nhiên “Chuyện này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.