KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 119

một viên thuốc thì tốt rất nhiều, tốc độ này, hiệu quả này không kém
gì thần y.

Nghi Lâm chiếm được lời cảm ơn và nịnh hót của bọn họ,

nhưng trong lòng lại im lặng chảy máu, Hướng Vấn Thiên ơi Hướng
Vấn Thiến, nếu ông không mắc câu thì số thuốc này của tôi sẽ lãng
phí mất.

Thứ cô gọi mắc câu không phải đợi Hướng Vấn Thiên tới hại cô,

mà chờ hắn tới tìm cô chữa bệnh. Tối qua cô đã nhìn ra, Hướng Vấn
Thiên trúng độc mạn tính, gần như xâm nhập vào trong nội tạng,
trong vòng mười ngày sẽ phát tác, người cứu được hắn chỉ có thể
đếm trên đầu ngón tay. Đương nhiên cô sẽ không nói chuyện này
cho Đông Phương Triệt, không phải anh tính đem tôi làm ‘mồi nhử’
Hướng Vấn Thiên sao? Được thôi, tôi sẽ để cho hắn thiếu tôi một ân
tình.

Không quá một ngày, y thuật có một không hai của ái đồ của

Đông phương giáo chủ nổi tiếng khắp Nhật Nguyệt thần giáo, danh
tiếng không tồi, thậm chí còn có rất nhiều giáo chúng tới tận điện
Lưỡng Nghi cầu y. Nghi Lâm đắc ý trong lòng, nhục nhã mấy bữa
trước cô ăn phải cũng đã bị tẩy rồi. Nhục nhã mấy tháng trước chính
là những tháng ngày cô không chữa bệnh được cho ai, chuyện của
mấy tháng trước đấy.

Ba ngày nữa trôi qua, khắp Nhật Nguyệt thần giáo đều biết y

thuật của Nghi Lâm rất giỏi, rất nhiều người bị bệnh cũ đều được cô
trị khỏi, Nghi Lâm đổ máu trong lòng, nhưng trên mặt vẫn lộ nụ
cười đắc ý, chẳng trách người ta nói vì cái trước mắt sẽ không tốt,
quả thật không tốt, vô cùng không tốt, lỗ nặng rồi!

Đến tối thứ năm, Nghi Lâm nằm trong lòng Đông Phương Triệt

chảy nước miếng thì có người gõ cửa, Nghi Lâm dĩ nhiên không
tỉnh, Đông Phương Triệt nhẹ nhàng đẩy cô ra, nhẹ nhàng đi xuống
đất, mở cửa thì thấy chú Trung, hỏi hắn có chuyện gì, chú Trung nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.