KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 266

dặn, lúc ra ngoài bọn họ chỉ cần bảo vệ sự an toàn của tiểu thư là
được, cái khác không cần quản.

Thật ra Nghi Lâm không tính nhúng tay vào làm gì, cô sao

không biết đây là phiền toái? Có điều nhị sư phụ từng nói không
được thấy chết mà không cứu, cô là thầy thuốc, nghe cách hành sự
của Mộc Trí kia cũng thấy hắn không phải người xấu, nếu mặc kệ
mà bỏ đi, trong lòng cô sẽ khó chịu.

Mộc Trí biết người ngồi trong xe biết y thuật, vô cùng vui vẻ, lễ

phép dẫn bọn họ đi.

Đợi tới chỗ đóng quân của Hành Vân sơn trang, Mộc Trí xuống

ngựa đợi người trong xe ngựa kia xuống, tuy hắn rất lo, hận không
thể đem người trong xe ngựa trói lại đem tới xem bệnh cho gia chủ,
nhưng hắn biết đạo lý làm quá sẽ không nên việc, người trong xe
nhất định không đơn giản, chỉ nhìn đám tùy tùng là biết. Ứng xử với
người này chỉ có thế lấy lễ làm chính, nếu không sẽ có tác dụng
ngược lại.

Nghi Lâm chỉnh sửa áo quần trong xe xong mới mở cửa xe,

Đinh Nhất kính cẩn vươn tay, Nghi Lâm lắc đầu cười với hắn,
truyền âm “Đinh Nhất thúc khách khí, khinh công của con không
tồi” Nói xong lập tức nhảy xuống xe ngựa.

Lúc thấy bộ dạng người trong xe xong, Mộc Trí đột nhiên cảm

thấy thiếu không khí, hô hấp không được. Dung mạo người này chỉ
dùng xinh đẹp như hoa thì không đủ, bộ dạng nhìn rất đẹp, trong
[Kinh Thi] có câu: “Có phải quân tử, như thiết như tha, như mài như
ma. Sắt hề hân hề, hách hề huyên hề” [1], nam tử như vậy rất ít.

[1] Ý khen dung mạo của một chàng trai còn xinh đẹp hơn cô gái. Bởi

vì Nghi Lâm vốn là gái đẹp mà giả trai nên Mộc Trí mới nghĩ vậy.

Đúng thế, nam tử. Dáng người cao ngất, phong thái hiên ngang,

còn có hầu kế không thể làm giả được, người xinh đẹp hơn cả mỹ nữ
tuyệt sắc lại là một người con trai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.