KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 264

Đinh Tam nói “Con trai được đương triều hoàng đế sủng ái nhất

là Thất vương Chu Tử Văn, Hành Vân sơn trang là sản nghiệp của
hắn. Từ xưa đến nay, giang hồ và triều đình giống như nước sông
không phạm nước giếng, nhưng Thất vương này lại cố tình làm
khác, có mối quan hệ thân mật với người trong giang hồ, người
trong giang hồ cũng kiêng kị triều đình nên bình thường đều nể mặt
Hành Vân sơn trang một chút, không dễ trêu vào”

Nghi Lâm mở quạt ra, quạt mấy cái rồi nói “Nếu đã vậy, chúng

ta vẫn nên đi đường vòng” Cô chỉ có ba tháng thông khí, dĩ nhiên
không muốn trêu chọc phiền toái. Hành Vân sơn trang này vừa nghe
đã biết là ngọn nguồn của mối họa, phải tránh xa mới là thượng
sách.

Đinh Nhất gật đầu đồng ý “Thiếu chủ nói đúng, Hành Vân sơn

trang này có thể tránh thì nên tránh”

Đã thương lượng tốt, bốn người quyết định đi đường vòng để

tới Hà Nam, dù sao thời gian vẫn còn dài, đến Lạc Dương cũng
không mất bao nhiêu thời gian. Chẳng qua bọn họ vừa chuyển đầu
ngựa thì nghe tiếng ngựa chạy tới rất nhanh, hiển nhiên là đi tới
phía bọn họ, ba anh em họ Đinh lập tức phân ra, vây quanh bảo vệ
xe ngựa, chuẩn bị đón địch. Bị không khí khẩn trưởng này ảnh
hưởng, Nghi Lâm cũng lấy mê dược do cô đặc chế ra, nếu lát nữa
đánh nhau thì ném mê dược cho bọn họ hôn mê, đỡ tốn sức.

Một lát sau, người cưỡi ngựa tới gần, Nghi Lâm đóng chặt cửa

xe, không để ý bên ngoài, chỉ nghe có người cất cao giọng nói “Ta là
quản sự của Hành Vân sơn trang, Mộc Trí, gặp qua ba vị hảo hán”
Người kia hẳn là người trẻ tuổi.

“Thì ra là Mộc tiên sinh của Hành Vân sơn trang, nghe danh đã

lâu” Đinh Nhất thản nhiên đáp lễ, trầm giọng nói “Không biết Mộc
tiên sinh có gì chỉ giáo?” Không hề nói đến tên tuổi của mình, cũng
không nói tới từ đầu. Sự ngạo mạn vô lễ này khiến Nghi Lâm ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.