Chương 52: Di chứng
Edit: Dương Tử Nguyệt
Trong Phong Nhã viện, Đinh Nhị xấu hổ quỳ trên mặt đất không
nhúc nhích, Đông Phương Triệt thản nhiên ngồi trên ghế chính,
Đinh Nhất Đinh Tam chia nhau đứng hai bên, mặt không thay đổi
nhưng trong lòng vô cùng lo lắng, tiểu thư thật là, không có chuyện
gì thì trốn nhà đi làm gì? Biết rõ trốn không khỏi lòng bàn tay giáo
chủ, bây giờ bị bắt trở lại thì nên làm gì đây? Dĩ nhiên, với anh em
nhà mình, bọn họ không quá mức lo lắng, dù sao da dày thịt béo,
không chết được.
Đinh Nhị thật sự rất bi kịch.
Nghi Lâm cúi đầu đứng cạnh Đinh Nhị, giống như khúc gỗ vậy.
Từ lúc bị hắn bắt trở lại, đã chống đỡ một canh giờ, con số này khiến
người khác rất xấu hổ, mất mặt muốn chết. Thấy Đinh Nhị đang quỳ
ở cạnh, nói thật, cô gái nhỏ có chút không tự nhiên, cứ cảm thấy có
lỗi với người ta, nếu không phải mình tự ý trốn đi, hắn đã không
như thế.
Tiếng chén trà rỗng bị người dùng sức để lên bàn khiến Nghi
Lâm run rẩy, có chút sợ, mấy người trong phòng không dám mở
miệng trước, không khí tràn ngập áp suất thấp khiến người khác lo
sợ.
“Biết sai chưa?” Giọng Đông Phương Triệt trầm thấp dễ nghe
vang lên, tuy giọng nói mang vẻ không để ý nhưng vào tai bốn
người còn lại lại rất đáng sợ. Nghi Lâm cảm thấy mình rất uất ức,
kiêu ngạo lúc rời khỏi một canh giờ trước đã biến mất, cơn giận vốn
vì chuyện hôm qua bỗng nhiên biến mất, bây giờ cô gái nhỏ cảm