KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 391

như muốn tìm người tính sổ, Nghi Lâm vội vàng cản hắn lại, sẵng
giọng “Là ta không muốn cầm mấy thứ đó, rất vướng”

Đông Phương riệt thấy cô như thế, cũng không nhẫn tâm mắng

cô, đành tự mình hờn dỗi.

Nghi Lâm dựa đầu vào vai hắn, híp mắt như con mèo nhỏ,

khuôn mặt nhỏ xinh xắn khiến người yêu thích không thôi, Đông
Phương Triệt mềm lòng, Nghi Lâm thừa dịp hắn tốt hơn, thuận
miệng nói “Gọi người phái đi về thôi, đợi chuyện phái Hằng Sơn
chấm dứt, chúng ta tự mình đi tìm cũng được. Nếu không, cho dù
họ tìm được cũng không biết làm gì, chỉ tăng thêm thương vong”
Cao thủ nhất lưu cũng chưa chắc leo lên được đỉnh núi Thiên Sơn,
tuy nói nhân tài trong Nhật Nguyệt thần giáo rất nhiều, nhưng cao
thủ nhất lưu không thể phái đi tùy tiện, gần đây giang hồ và triều
đình không ít sóng gió, hoa Triêu Tịch cũng không phải là vật cấp
bách gì, vẫn nên giải quyết những chuyện trước mắt là tốt nhất.

Hiển nhiên, Đông Phương Triệt không đồng ý, hắn nhíu mày nói

“Muội đừng quản chuyện này” Nghi Lâm bất đắc dĩ, cũng không
kiên trì, cô không phải thánh mẫu đến mức vì chuyện này mà tranh
cãi với hắn, dù sao hắn cũng muốn tốt cho cô, điều nên nói cô cũng
nói rồi.

Đối với Đông Phương Triệt mà nói, nếu so sánh việc tìm kiếm

hoa Triêu Tịch và chuyện phái Hằng Sơn, Hành Vân sơn trang, Nam
Cương, triều đình gì đó thì chúng chẳng vào mắt hắn, bọn họ muốn
làm gì thì tùy ý, nếu không phải cố kỵ tiểu nha đầu thì hắn không
tính tham gia chuyện vặt vãnh này trước khi tìm được hoa Triêu
Tịch.

Cách phái Hằng Sơn khoảng hai mươi dặm có một trấn nhỏ, gọi

là Vân trấn, trong trấn có không đến trăm hộ, bên trong cũng chỉ có
một khách điếm, gọi là khách điếm Vân Lai, khách điếm này không
lớn nhưng lại sạch sẽ thoải mái. Mười mấy người vào đây ở. Còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.