KHÍ NỮ NGHỊCH THIÊN - PHÚC HẮC THÁI TỬ PHI - Trang 135

thích cũng không có. Tay phải của hắn nhấc lên, trong không trung như có
một sợi dây vô hình, kéo ám khí từ cổ tay Tiêu Khiếu lại, vẽ ra một đường
tơ máu, quay về lòng bàn tay của Quân Khanh Duệ.

Tiếp đó, ám khí trong lòng bàn tay nhanh chóng xoay tròn tạo thành một

đóa hoa lạnh lẽo, thương một tiếng, lại quay trở về ngăn chứa ám khí trong
đai lưng của hắn. Giờ phút này, hắn mới lạnh nhạt nhìn về phía Tiêu Khiếu,
nói: “Bổn vương nhất thời lỡ tay, người đâu, dìu Tiêu công tử đi xuống
chữa thương.”

Thất tinh hàn phiêu(1), một khi ra tay, không chết cũng bị thương, chưa

từng nghe qua Dực vương lỡ tay, chỉ là nếu như Quân Khanh Duệ đã nói
vậy, Tiêu gia liền không một ai dám có dị nghị gì. Thị vệ liền đi tới nâng
Tiêu Khiếu dậy, Tiêu Khiếu lại hé miệng phun ra một ngụm máu tươi lớn
nữa.

Thấy ca ca bởi vì mình mà chịu trọng thương như thế, nước mắt Tiêu

Diệp Nhi rơi như mưa, chua xót cùng đau đớn tràn ngập thân thể nàng ta,
thậm chí ngay cả dũng khí quay đầu nhìn Quân Khanh Duệ cũng không có.

Quân Khanh Duệ ra tay chẳng qua cũng chỉ khiến tay Tiêu Khiếu bị

thương, không có nội thương gì, nhưng Tiêu Khiếu lại phun ra hai ngụm
máu tươi, rõ ràng đó là do nội tạng bị trọng thương gây ra, có thể thấy
được, cỗ chưởng phong lúc nãy đánh bay hắn ra ngoài kia lăng liệt tới mức
nào.

Quý tử nhà mình bị trọng thương như thế, còn ở ngay trước cửa nhà, sắc

mặt Tiêu Hổ liền dữ tợn, ánh mắt lợi hại đảo qua mọi người xung quanh,
giương giọng nói: “Là ai khiến con ta trọng thương? Có bản lĩnh thì ra đây
cho lão tử...”

Lời nói của hắn còn chưa dứt, cư nhiên nghe thấy hai tiếng ba ba vang

lên, lại có hai đạo bạch quang lăng liệt lóe lóe. Theo thanh âm thanh thúy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.