KHÍ NỮ NGHỊCH THIÊN - PHÚC HẮC THÁI TỬ PHI - Trang 164

lên. Đồng thời, hai tay nàng ta một trước một sau tung chưởng ra không
trung, hướng thẳng vị trí yếu hại sau lưng Thịnh Y Diễm đánh tới!

Nàng ta ra tay vô thanh vô tức, khí thế nhiếp người, cộng thêm đột nhiên

đánh lén sau lưng người ta, rõ ràng là muốn Thịnh Y Diễm không kịp trở
tay.

Thấy Tiêu Diệp Nhi đột nhiên ra tay, vậy mà Quân Khanh Liệt lại chỉ

lạnh lùng nhìn nàng ta nhảy lên, không hề ra tay ngăn cản. Chỉ vì kiếm của
hắn còn đang nằm trong tay Thịnh Y Diễm, hơn nữa, hắn biết động tác võ
thuật này của Tiêu Diệp Nhi đẹp thì có đẹp thật nhưng căn bản là không
làm gì được Thịnh Y Diễm. Tiêu Diệp Nhi này quả thực chính là tự rước
lấy nhục, tự tìm đường chết. Hắn nghĩ tới đây, khóe môi nhếch lên tạo
thành nụ cười lạnh như băng đầy mỉa mai.

Vốn Tư Đồ Hiên đã muốn dẫn người rời đi lại gặp biến cố nổi bật như

thế, cư nhiên dừng ngựa lại nhìn xem, nhưng hắn cũng chỉ là nhìn về phía
này, không có động thái nào khác. Mặc dù hắn chưa bao giờ nghe qua
Thịnh Y Diễm có công phu gì, cũng không cảm nhận được nàng có nội lực,
nhưng mới vừa rồi khi Thịnh Y Diễm dám lấy kiếm đối kháng với Tiêu Hổ,
hắn cảm thấy hành động đó không hề lỗ mãng, mà chắc chắn là nàng đã
đoán trước được hành động của đối phương.

Phượng Đế Tu từ trong kiệu hoa tao nhã đi ra, nhìn thấy một màn này

hắn cũng không tỏ thái độ gì. Hắn lười biếng vặn thắt lưng, ngửa đầu nhìn
vầng mặt trời sắp lặn hẳn xuống phía sau dãy núi xa xa, thản nhiên tự đắc
hít sâu một ngụm không khí mát mẻ của màn đêm, lúc này hắn mới mị mị
đôi mắt nhìn về phía Thịnh Y Diễm.

Chỉ thấy ngay khi hai đấm của Tiêu Diệp Nhi cách cái gáy của Thịnh Y

Diễm có vài tấc, Thịnh Y Diễm đột nhiên chậm rì rì cúi thân mình xuống,
nâng tay nhẹ nhàng vuốt ve bờm của Tử Điện, cười cười thầm thì gì đó bên
tai Tử Điện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.