KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 23

Minh Quân

Khi Ông Cậu Quý Bị Đắm Tàu

Chương III

Vừa thức giấc, ba đứa cùng đồng ý bắt tay vào việc. Phan - với tư cách anh
cả, người thay mặt cha mẹ - sai phái, cắt đặt hai em bằng giọng rất là kẻ cả:
Yến lo xếp dọn chăn mền phòng ngủ, còn Lai thì dọn bữa ăn sáng ở nhà
bếp. Bà Hải từ chối lời mời ở lại ăn sáng với chúng vì bà kêu sẽ bị đau
bụng nếu uống sữa lạnh buổi sáng. Thế mới biết người tuổi tác không khỏe
mạnh bằng trẻ con! Lai tuyên bố. Nó được em gái và anh trai cùng đồng ý.
Nốc sữa xong, Phan lại khoanh tay trước ngực sai em:
- Thôi, bay rửa dọn nghe!
Lai gặn lại:
- Ngon dữ há? Sai tụi này hoài, còn anh, mai giờ anh làm gì đâu?
- Người ta phải tuyệt đối phục tùng thượng cấp, chớ mày làm kiểu đó thì
sao cho chạy việc? Với lại, tao đâu có ở không? Tao lo cắt đặt...
- Mà anh cắt đặt xong rồi...
- Bây giờ anh lo ghi sổ chép số tiền đi chợ và các thức phải mua, anh không
muốn lúc mẹ về mẹ hiểu lầm là anh tiêu xài phung phí. Có giấy tờ chứng
minh tốt hơn.
- Được rồi! - Lai lộ vẻ nghi ngờ trong khoé mắt - em muốn biết anh tính
toán ra sao. Đừng có ghi cải cay vô, em ghét cải lắm.
Phan lặng lẽ làm việc, miệng ngậm đầu bút chì. Cậu cả thấy công việc quá
quan trọng cho đến nỗi không muốn phí hơi bàn cãi với thằng em nghịch
ngợm của mình. Cậu tự nhủ thầm: trước hết là cà rốt, rồi ba củ khoai tây.
Không nên mua nhiều làm chi: để lỡ nó hư thối đi, hay chuột tha phí tiền.
Đồng tiền mồ hôi của cha mẹ. Mua ngày nào ăn ngày nấy. Lai lại gần liếc
thấy, cười khì khì:
- Tưởng gì, ba củ ca rốt, ba củ khoai tây mà cũng phải ghi. Em đề nghị anh
mua một bó rau muống luộc ăn chơi, ăn rau tốt...
Phan không thèm trả lời, làm cu cậu tưng tức, bèn bưng cái khay đựng mấy
cốc sữa đi lại vòi nước. Đằng này, Phan nặn óc vẫn không nghĩ ra cần mua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.