KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 30

tinh thần tên đồ đệ vừa kết nạp, nhưng hắn vẫn không quên liếc chừng hai
đứa nhỏ phía trước, sợ chúng mất dạng đi (Hai đứa đi hơi chậm vì vừa đi
vừa ăn chuối!)
Kha lầm lý không nói, chàng ta cảm thấy nghẹn họng vì không tìm được
câu trả lời. Ba Bụng mỉa mai:
- Trời ơi! Tao ngờ mày vậy thì.... hừ! Tình huynh đệ thời nay! Nói thiệt, tao
chán cho thói đời lắm. Kha à! Nhiều khi tao muốn...
Thình lình Bụng đổi giọng, dịu dàng:
- Tao biết mày tốt bụng, vì vậy tao mới kết nạp mày, chớ tao không phải bạ
đâu nhận bừa bãi như người khác. Hồi trước tao cũng như mày vậy đó, tao
thương người, nhưng... Thôi, đừng nói dài dòng, mày có đói không? Hiện
giờ mày đói hay no?
- Đại ca biết rõ mà. Từ sáng giờ em có gì bỏ bụng đâu.
- Ờ! Vậy thì đừng có lôi thôi. Đi theo tao!
Kha líu ríu tuân lời.

* * *
Quanh qua quẹo lại một chốc, Bụng rất mừng khi thấy hai đứa trẻ dừng lại
trước một cái vườn rộng, trong xa một biệt thự nho nhỏ, xinh xắn biệt lập ở
đường Trịnh Phong. Con đường này nhà cửa thưa thớt chứ không đông đúc
như đường Huỳnh Thúc Kháng, gần chợ. Thật là dịp may hiếm có. Bụng
cười khì khì ra dáng hài lòng, quên cả giận hờn 10 phút trước:
- Tụi minh hên lắm đó Kha.
Tên nghĩa đệ thật thà hỏi:
- Hên gì đâu anh?
- Mày thiệt đúng là gà mờ. Tao có kinh nghiệm trong nghề tao biết. Nghe
đây: những ngôi nhà biệt lập như thế này rất tiện cho việc làm ăn của
chúng ta.
Lại làm ăn! Kha tối sầm mặt khi nghe bạn nhắc lên hai tiếng đó, nhưng
Bụng không lưu ý, thao thao giải thích:
- Trước hết, chủ những ngôi nhà chắc chắn là có tiền hơn hạng ở nhà phố
hay chung cư...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.