KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 61

- Bây giờ mà nằm đây ngủ một giấc thì sướng quá…
- Thì cậu ngủ đi. Có sao đâu? Cậu mất ngủ cả buổi trưa...
- Đâu được? Lỡ ba mẹ cháu về...
- Về thì về chớ sợ gì?
- Cậu muốn tỉnh táo để...
- Không sao, con sẽ kêu cậu dậy trước khi mở cửa, đặng cậu đủ thì giờ sửa
soạn tóc tai, quần áo.
- Cảm ơn cháu, nhưng không được, cậu còn nhiều việc phải làm.
- Bữa nay chiều thứ bảy, cậu quên sao?
- Cậu không tới công sở, cậu ra ngoài một chút cho thoải mái...
- Không được! - Yến nghiêm giọng như một nữ điều dưỡng đối với bệnh
nhân - cậu không đi nổi đâu, cháu biết. Cậu cần ngủ một chút cho khoẻ.
- Không được! Cậu không thể ngủ.
Gã đứng lên chệnh choạng và sau rốt đành mặc cho ba đứa nhỏ dìu lại đi
văng.
- Cậu không ngủ đâu - Gã phản đối trong khi Yến nhanh nhẹn lấy cái mền
đắp ngang mình cho gã - Cậu nằm nghỉ một chút thôi.
Mười phút sau, gã ngáy đều đều. Ba đứa rón rén đứng lên, dắt chó xuống
bếp để có thể vừa lo bữa ăn tối vừa giỡn với nó. Và cũng cốt cho cậu chúng
được ngủ yên. Cậu chúng đã mệt nhọc cả buổi: đi tận Cầu đá tìm mua con
Minô cho chúng, ít ỏi gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.