KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 93

- Cậu thật dễ thương!
- Ông cậu nào cũng dễ thương hết, cháu ơi!
Cậu Bích nheo mắt với anh rể, cười khúc khích bảo cháu. Bà mẹ lại thở
phào một tiếng, kêu lên:
- Thật may mắn!
Phan và Lai cũng túm áo cậu tỏ vẻ sung sướng. Ba chúng bảo:
- Ủa, tụi bay không cảm ơn cậu hay sao.
- Cảm ơn cậu.
Ba đứa đồng thanh nói. Sáu con mắt của ba đứa cháu lại sáng rực lên, ba nụ
cười tươi tắn cũng nở ra, tuy ngấn nước mắt chưa khô hẳn.
Bỗng nhiên, Yến ngẩng đầu lên hỏi cậu:
- Con chó này mắc lắm, cậu phải trả bao nhiêu đó cậu?
- Đừng nói đến tiền bạc. Cậu chỉ muốn các cháu vui thôi!

Đừng nói đến tiền bạc, cậu chỉ muốn các cháu vui thôi! Cậu chúng vô tình
lặp lại một câu mà gã đàn ông lạ mặt đã nói với chúng hôm nào! Thật đúng
như lời cậu Bích: ông cậu nào cũng dễ thương hết, giả hay thật... cũng dễ
thương...


* * *


Trong lúc ba đứa nghĩ đến Kha, gã ta cũng đang nhớ đến chúng và lẩm
bẩm: không biết tấm kiếng phòng tắm giá bao nhiêu? Nếu ta không làm bể
của họ - hay làm bể mà giờ có đủ tiền, ta sẽ đem trả để có dịp thăm chúng
xem sao? Và hắn tự hẹn: sẽ có một ngày...


MINH QUÂN

Sài Gòn 5 - 12 - 73

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.