KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 1059

vào lòng Minh Nguyệt, "Minh Nguyệt ca ca, ngươi tới Bắc Mạn từ khi nào
thế?"

Minh Nguyệt cưng chiều xoa đầu Nhan Tiểu Ngọc, mỉm cười nói, "Ta

vừa tới không lâu, ngươi trở về phòng của mình trước, bọn ta nói chuyện
xong sẽ đến tìm ngươi, được không?"

Nhan Tiểu Ngọc phồng miệng lên, hồ nghi mà nhìn Minh Nguyệt, lại

nhìn Phong Mạc Thần một lát, không hiểu nói, "Tại sao, các ngươi có gì bí
mật cần giấu ta sao?"

"Tiểu Ngọc, ngươi về phòng trước đi, ở trong phòng chờ ta, ta cũng có

chuyện muốn tự mình nói với ngươi." Phong Mạc Thần lạnh lùng.

Nhan Tiểu Ngọc "Nha" một tiếng, có chút không cam tâm nhìn lướt qua

Phong Mạc Thần, đi được vài bước lại dừng chốc lát cuối cùng vẫn hướng
gian phòng của mình đi tới.

Ánh mắt Phong Mạc Thần thủy chung không rời đi Minh Nguyệt, trong

trẻo lạnh lùng không gợn sóng, mang theo ý dò xét, cho đến lúc Nhan Tiểu
Ngọc đi vô ảnh vô tung, hắn mới lạnh nhạtmở miệng, "Giờ ngươi có thể
nói, nữ tử áo trắng đi cùng ngươi là ai rồi chứ?"

Sắc mặt Minh Nguyệt không thay đổi, chỉ là con ngươi đen nhánh trong

đêm tối giống như sáng lên rất nhiều, sáng chói như ngọc trai đen dưới biển
sâu, tầm mắt hắn có chút lu mờ, lần đầu tiên lộ vẻ mặt bất lực.

Hắn trầm mặc chốc lát, rồi chậm rãi mở miệng, "Sư huynh, nàng tên là

Mộc Thất, là nữ nhân mà ta muốn sống cùng cả đời."

Trái tim Phong Mạc Thần đau như bị ai bóp chặt, hắn cúi đầu, hai gò má

gầy gò, môi mỏng gọt mím lại thành một đường thẳng, hai tay nắm chặt
thành quyền, gân xanh nổi đầy trên mu bàn tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.