KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 427

Một khúc thôi, hắn đứng dậy thêm trà, lúc trở lại, đàn đã đổi qua khúc

khác, âm điệu rất quen thuộc, hình như hắn đã nghe qua ở đâu rồi.

Sau giữa trưa, ánh mặt trời lười biếng chiếu vào trên thân người ấm áp,

hắn nghe nàng đàn một khúc lại một khúc, dường như không biết mệt mỏi,
ngón tay của nàng thon dài trắng nõn, trong suốt dưới ánh mặt trời, như
bạch ngọc thượng hạng.

Tiếng nhạc từ đầu ngón tay nàng tràn ra ngoài khiến Phong Mạc Thần

mê muội, tiếp đó, hắn nhìn thấy ngón trỏ cùng ngón cái của nàng có vết
chai, trên tay phải của hắn cũng có, là bởi vì hắn thường cầm kiếm.

Nhưng vì sao trên tay Ly Nhược cũng có? Hắn đột nhiên thức tỉnh, để ly

trà xuống, xoải bước tiến lên, nắm cánh tay đánh đàn của nàng, dùng sức
ngắt một cái, thấy mỹ nhân quay đầu.

Là Bạch Ly Nhược, trang phục giống nhau như đúc, ngũ quan giống

nhau như đúc, thứ duy nhất không giống là ánh mắt, hắn giận dữ mở miệng
"Bạch Thanh Loan, Ly Nhược đâu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.