KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 667

"Không có, thuộc hạ không dám" Thị vệ đổ mô lạnh toàn thân, cuống

quít cúi đầu.

"Không phải thì cút." Bạch Ly Nhược gầm thét, sau đó quay người đi

đến một con phố nhỏ, phát hiện thị vệ cũng không theo nữa, mới thở phào
nhẹ nhõm.

Con ngõ nhỏ quanh co, đưa đến sân sau của một khách điếm, nơi này

nhìn vừa quen thuộc vừa xa lạ, nàng nghẹn ngào, dường như, có ngươi từng
ở trên nóc nhà đánh đàn, đêm đó trời mưa rất lớn, sau đó có một đôi nam nữ
hôn dữ dội trong mưa.

Nàng chưa từng gặp đứa bé trai xinh đẹp như vậy, khoảng chừng 3 tuổi,

ngũ quan tinh xảo không có cách nào chê, đặc biệt là đôi mắt kia, xinh đẹp
không tưởng tượng nổi.

Đứa bé trai nhào vào lòng nàng, đột nhiên gào khóc, hắn gắt gao nắm

lấy áo nàng, kêu nàng, "Mẫu thân."

Bạch Ly Nhươc đau lòng, vừa định ôm lấy đứa bé, thì có một giọng nói

lạnh lùng phát ra "Huyền Đại, quay lại đây"

Đứa bé trai mở to mắt trong lòng Bạch Ly Nhược, trên mặt vẫn rưng

rưng nước mắt, ra sức cọ đầu trong lòng Bạch Ly Nhược, lắc đầu làm nũng
"Con muốn mẫu thân, muốn mẫu thân."

Phong Mạc Thần mím môi, không nói nên lời, lạnh lùng liếc Bạch Ly

Nhược, tiến nhanh đến, một tay kéo Huyền Đại trong lòng Bạch Ly Nhược
ra, lạnh lùng nói "Tại sao ngươi tới đây?"

Bạch Ly Nhược nghẹn lời, nhìn đôi mắt mở to tội nghiệp của Huyền Đại

"Ta, ngươi quen ta sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.