KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 781

tay hắn khẽ giơ lên, quan binh xung quanh sợ hãi lui về phía sau mấy bước,
tiếp theo hắn đem trường kiếm ném trên mặt đất.

Mũi kiếm lãnh lẽo rơi xuống, xuyên đến lớp đất bùn trong bia mộ, thân

kiếm không ngừng rung chuyển, mắt phượng của hắn híp lại, nhìn Vân
Thiên Mạch ở phía xa nói, "Các ngươi muốn gì hãy nhằm vào ta, thả thê tử
ta ra!"

Tà dương như máu, mặt trời như lửa đỏ trên đường chân trời tản ra

luồng nhiệt Quang Hòa cuối cùng, ánh nắng chiều mang theo mùi máu tươi
di động không gian Hoàng Lăng, Bạch Ly Nhược sâu kín tỉnh lại, huyệt
Thái Dương đau đớn như bị châm gai, ngực như bị thiên chùy đánh trúng,
sắc mặt nàng trắng bệch nhìn nam tử cúi sống lưng nơi xa.

Lục sắc xanh biếc ấm áp, một nam tử thanh y, thân thủ cao ngất, hai tay

nắm chặt một thân cây to lớn, phía sau cây là một quan tài hắc mộc nặng
nề, trên cây loang lổ vết máu, từ xương quai xanh dọc theo người hắn.

Y phục thanh sắc tôn lên khí chất tuyệt hảo của hắn, dưới ánh chiều tà,

sợi tơ tinh, màu máu đỏ sậm thấm vào từng sợi, vết máu nơi xương quai
xanh đang phóng đại vô hạn, đột nhiên có một sợi dây móc sắc to lớn rét
lạnh xuyên qua xương quai xanh từ sau lưng hắn.

Khí sắc Bạch Ly Nhược tái nhợt tới cực điểm, không thể nhúc nhích

trong ngực Vân Thiên Mạch, nước mắt rơi trên mặt nàng, nàng tê tâm liệt
phế hô to một tiếng "Thần."

Phong Mạc Thần hơi ngẩng đầu lên, mặc xương bả vai xương bị lệ câu,

hắn bước từng bước di động tới phía trước, móc sắt sau lưng kéo theo dây
thừng, nặng nề kéo mộc quan đi về phía lăng mộ Hoa Hinh.

Máu dưới chân hắn quanh co chảy thành sông nhỏ, hắn nhìn nữ tử với

khuôn mặt đau buồn sợ hãi đầy nước mắt ở phía xa khẽ nhếch môi, quan
binh sau lưng lẫm nhiên quất roi da lên trên người hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.