KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 793

Hắn vuốt ve thân thể trơn láng của nàng, thấp giọng nói "Bọn họ dùng

tiếng sáo bắt nàng?"

Bạch Ly Nhược gật đầu, nước mắt rơi trên da thịt màu đồng của hắn,

Phong Mạc Thần không nói được một lời, phơi quần áo Bạch Ly Nhược lên
giá gỗ, dùng lửa hong khô, gương mặt hắn vô cùng lạnh lùng.

Bạch Ly Nhược ôm lấy hắn từ phía sau, tiếng nói run rẩy "Thần, ta chịu

đựng được, tất cả đau đớn ta đều chịu được, chàng phải đồng ý với ta, dùng
công bức độc, để mình mau chóng phục hồi, chúng ta sẽ cùng nhau rời khỏi
nơi này, đi tìm Đại Nhi, có được không?"

Phong Mạc Thần không nói gì, chỉ xoay người mang chăn bông sạch sẽ

bao nửa thân thể để trần của Bạch Ly Nhược, hắn xoa mái tóc nàng ướt
đẫm, dùng nội lực hong khô tóc nàng, đáy mắt đen hun hút, như đại dương
ban đêm.

Hai bàn tay Bạch Ly Nhược ôm chặt cổ hắn, thân thể hắn lạnh khiến

người ta sợ hãi, cánh tay trắng nõn của nàng sáng ngời trong ánh lửa của
sơn động, nàng hôn nhẹ lên môi hắn, hôn từ trên xuống dưới, nhẹ nhàng
mút yết hầu ở cổ hắn, nàng kề vào tai hắn dịu dàng mê hoặc "Thần, ta yêu
chàng."

Tim Phong Mạc Thần bắt đầu sôi trào, đôi mắt từ từ thêm sâu sắc, hắn

cầm lấy tay đang trêu trọc trước ngực hắn, hơi đau khổ nói "Nàng yên tâm,
ta chắc chắn sẽ không để nàng ở lại một mình, nàng không cần lấy phương
pháp này bắt ta ở lại."

Mặt Bạch Ly Nhược ửng đỏ, đôi mắt mê ly nhìn hắn, muốn nói rồi lại

thôi "Ta không có, chỉ là."

Nàng cúi đầu, mặt đỏ ửng đến tận mang tai, Phong Mạc Thần thở dài,

ôm nàng đang bị quấn trong chăn bông, hạ giọng nói "Hiện tại toàn thân
nàng đang bị thương, ta chỉ sợ làm đau nàng, nhưng mà nàng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.