KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 935

Tử Y đứng lên, lạnh lùng nói "Là nàng muốn giết mẹ trước, mẹ bị ép

phải ra tay, nàng và Vân Thiên Mạch liên thủ, tất cả sát thủ đông xưởng để
có thể làm chứng."

"Nếu không phải mẹ bức nàng, làm sao nàng lại muốn giết mẹ? Bình

thường, nàng còn không nhẫn tâm đạp chết một con kiến..." Phong Mạc
Thần nghiến răng, trong mắt đầy tơ máu.

"Con câm miệng, con đang nghi ngờ mẹ sao?" Tử Y giận dữ đập bàn,

nghiêm nghị nhìn Phong Mạc Thần.

Phong Mạc Thần lắc đầu, từ từ lui về phía sau, dùng ánh mặt xa lạ nhìn

Tử Y, lúc lui đến cửa liền xoay người, không quay đầu lại đi ra ngoài, Tử Y
phía sau không ngừng gọi tên hắn, hắn giống như không nghe thấy, lạnh
lùng bỏ đi.

Nghe ngóng tình huống ngày đó, Phong Mạc Thần một mình đứng ở bên

cạnh vách núi, hắn không tưởng tượng được, một người con gái nhu nhược
không biết võ công, sau khi trúng một chưởng của Tử Y, còn bị đánh rớt
xuống vách núi, nàng làm sao có thể sống được.

Dưới vách núi là vực sâu vạn trượng, một nửa hai chân hắn đã đứng ra

vách núi, sương trắng mờ mịt vấn vít ở dốc núi, hắn nhìn không thấy đáy,
cũng không thấy được thế giới dưới vách núi, Nhược Nhi của hắn, ở ngay
dưới vực sâu kia, nàng sợ lạnh như thế, an tĩnh như thế, làm sao có thể tiếp
tục sống cô độc dưới vách núi kia?

Nước mắt không tiếng động rơi xuống gò má, hắn chưa bao giờ biết, thì

ra mình cũng sẽ rơi lệ, giọt nước óng ánh trong suốt rơi xuống không khí ở
vách núi, nhỏ bé đến mức không thấy được. Nhưng mà nó quả thật tồn tại,
mang theo tuyệt vọng đau xót của hắn, kịch liệt rơi xuống, hắn đã không
còn nhớ, lời thề non hẹn biển của bọn họ, cũng không nhớ rõ giữa bọn họ
có định ước gì, chỉ là hắn mệt mỏi, một mình cô độc ở trên đời này, mệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.