KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 952

Nàng bưng thuốc cho Hàn Thiên Mạch nói "Chàng dùng thuốc ngâm

mặt đi, mang lâu như vậy, lúc lấy xuống rất đau..."

Hàn Thiên Mạch đón lấy chén thuốc trong tay nàng để một bên, nhìn

ngón tay nàng bị nóng đến đỏ lên, thở dài nói "Nhược Nhi, chúng ta rời
khỏi nơi này đi, nơi này đã không còn an toàn."

"Tại sao phải đi? Chàng giúp Chu Thanh lấy được Hỏa Linh Chi, nếu

Phong Mạc Thần không có việc gì, hắn nhất định sẽ phái người báo tin cho
chàng, không phải sao?" Bạch Ly Nhược có chút khờ dại, khóe môi mỉm
cười thanh thoát, lúm đồng tiền sáng lạn lún sâu.

"Lại là Phong Mạc Thần." Hàn Thiên Mạch cười lạnh, nhìn hơi nóng

dày đặt nói "Nàng có nghĩ tới hay không, là ta muốn rời khỏi, ta bị trọng
thương, tất phải đổi một chổ an dưỡng tỉ mỉ, nơi này căn bản không có dược
liệu ta cần. Cho dù trong lòng nàng chỉ có Phong Mạc Thần, còn ta thì sao,
Ly Nhược, thậm chí coi ta là bằng hữu bình thường, cũng không quan tâm
ta được sao?"

Tiếng nói hắn thê lương bi thiết, mang theo tức giận bất bình, Bạch Ly

Nhược như bị sét đánh trúng, ngơ ngẩn đứng ở đó, rất lâu, nàng vươn tay
nói "Thiên Mạch, chàng bị thương sao? Ngàn vạn lần đừng làm ta sợ,
chúng ta đi, bây giờ chúng ta lập tức đi..."

"Không cần, chúng ta ở chỗ này chờ đi, nói không chừng, Phong Mạc

Thần sẽ đến đón nàng, hắn là vua một nước, trong thiên hạ không có việc gì
hắn không làm được, nàng đi theo hắn, mắt cũng sẽ nhanh khỏi." Hàn Thiên
Mạch nhàn nhạt, lui ra sau vài bước, nhìn chén thuốc đã nguội lạnh, đôi mắt
đào hoa của hắn tĩnh mịch, không nói gì nữa, tay nhấc mặt nạ sau tai lên
một cái, dùng lực mạnh mẽ, da mặt dường như bị kéo rách, cằm bị rách
máu, hắn giơ tay, mặt nạ khinh bạc bay trong gió.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.