KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 967

ngực của mình, "Nàng sờ một cái xem, thật sự không ngiêm trọng, hiện tại
cũng không cảm thấy đau, hơn nữa, đã cầm máu rồi."

Bạch Ly Nhược sờ tới vết thương của hắn, liền cảm giác được một tấc

bao dài, phía trên dính đầy bột thuốc, vết thương cũng không chảy máu nữa,
nàng gật đầu, yên tâm nói, "Nơi này trời lạnh, sợ rằng bất lợi cho vết
thương khép lại, chờ chàng tốt hơn một chút, rồi hồi cung đi......"

Ngự y ngước mắt nhìn Bạch Ly Nhược, không hổ là nữ nhân hoàng

thượng yêu, có một trái tim tinh tế, bách quan bên ngoài cũng đã nán lại ở
trong thôn làng chừng mấy ngày, mục đích chính là cầu xin hoàng thượng
hồi triều, nhưng không người nào dám tới cửa khuyên can.

Hoàng thượng vì Bạch Ly Nhược, gân mạch đều bị đứt đoạn, đây là sự

thực tất cả mọi người đều biết, nếu như tùy tiện tiến lên khuyên can, sợ rằng
tác dụng hoàn toàn ngược lại, lời này từ Bạch Ly Nhược chính mình nói ra,
là thích hợp nhất.

"Hồi cung?" Phong Mạc Thần nhàn nhạt, tựa như nhếch môi cười, ngón

cái thô chai không ngừng vuốt ve trên mu bàn tay của Bạch Ly Nhược, trên
da thị trắng nõn ấm áp, giống như một loại tơ lụa thượng hạng, khiến hắn
mê luyến không muốn buông tay, dừng lại một chút, hắn dịu dàng nói,
"Hiện tại, ta cũng không muốn trở về hoàng cung lạnh như bang đó, ta ở lại
nơi này với nàng dưỡng thương, chờ vết thương tốt lên, rồi tính tiếp!"

"Thần, chàng không thể không có trách nhiệm như vậy, toàn bộ an nguy

của thiên hạ đều ở trên người của một mình chàng, chàng ở nơi này, sẽ
không an toàn......" Bạch Ly Nhược thu tay lại, cau mày nói.

"Ly Nhược, hiện tại nói những điều này, có phải là quá muộn không?"

Phong Mạc Thần lần nữa cầm tay Bạch Ly Nhược, đáy mắt toàn bộ là nụ
cười vô tận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.