KHI TA MƠ QUÁ LÂU - Trang 62

“Chào buổi sáng nhé!”
“Chào buổi sáng anh Lim.”

“Cậu tắm nắng đó hả?”
“Hơ, không, không phải tắm nắng đâu, chỉ đọc báo thôi.”
“Ồ, vậy xin lỗi làm phiền cậu nha.”

“Không sau đâu, em đâu có đọc gì. Anh không có quấy rầy đâu. Anh đi

chơi tennis đó hả anh Lim?”

Anh thầy giáo trẻ diện từ đầu đến chân trắng lóa: áo thể thao trắng, quần

soọc trắng, vớ trắng, giày cũng trắng.

[18]

Bộ quảng cáo cho bột giặt Tide

sao? Bột giặt Tide, tẩy sạch các vết bẩn…

“Không có, mình tính đi chơi cầu lông với bạn. Một đứa có sân tập trong

nhà ông già nó. Cậu có chơi cầu lông không?”

“Có chút chút hồi đi học thôi. Nhưng chưa bao giờ chơi rất rất nghiêm

túc cả, anh hiểu ý em đó.”

“Ờ hiểu mà. Mình cũng có chơi rất rất nghiêm túc đâu.”
Người thầy giáo bật cười trước cách nói năng ngộ nghĩnh vừa rồi.

Kwang Meng thấy thích anh thầy giáo trẻ này.

“Mình chỉ chơi cho vui được thôi à,” anh ta tiếp tục. “Chơi lấy vận động

thôi. Với lại bây giờ thầy giáo cũng bị bắt phải biết thể thao chơi bời.
Nhưng mình chỉ chơi cho vui thôi. Hồi nào rảnh cậu muốn đi chơi luôn
không?”

“Em chơi không giỏi đâu. Dẫu sao cũng cảm ơn nha anh Lim.”
“Đừng có anh Lim này anh Lim nọ nữa. Làm gì mà trang trọng vậy chớ?

Cậu cứ kêu mình là Boon Teik

[19]

được rồi.”

“Được rồi, Boon Teik,” Kwang Meng vâng lời, thấy vị lạ lùng trên lưỡi.

“Anh cứ gọi em là Kwang Meng đi.”

“Được rồi, Kwang Meng.”
Họ tươi cười nhìn nhau, coi như đã thành bạn mới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.