KHI TÔI NẰM CHẾT - Trang 161

CORA

Một hôm chúng tôi ngồi nói chuyện. Bà ấy chưa bao giờ là một người thật

ngoan đạo ngay cả sau cái mùa hè ấy trong cuộc họp mặt ở trại khi Huynh
trưởng Whitfield đánh vật với linh hồn bà ấy, chọn riêng bà ấy ra, và cố gắng
xóa bớt đi cái phù phiếm trong cõi lòng trần tục của bà ấy, và tôi đã nói với bà
ấy nhiều lần, “Chúa cho bà nhiều con để an ủi thân phận khốn khổ của bà, và
cho bà một dấu hiệu của nỗi khổ đau và tình yêu của riêng Người, vì bà đã
mang thai và đẻ chúng ra trong tình yêu”. Tôi bảo bà ấy rằng vì bà coi tình yêu
của Chúa và bổn phận đối với Người chỉ là chuyện đương nhiên, và một thái
độ như thế không làm vui lòng Người. Tôi nói, “Người ban cho chúng ta cái
năng khiếu để cất cao giọng ngợi ca Thiên Chúa vĩnh hằng,” bởi vì tôi nói trên
thiên đường một người tội lỗi còn vui sướng hơn hàng trăm người không bao
giờ có tội. Và bà ấy nói, “cuộc sống hằng ngày của tôi là sự thú tội và đền tội
của tôi.” Và tôi nói, “Bà là ai mà dám nói cái gì là tội và cái gì không phải là
tội? Phán xét là thuộc phần của Chúa, phần của chúng ta ca ngợi lòng nhân từ
của Người và danh thiêng của Người trong phiên tòa xử những người trần
chúng ta bởi vì chỉ có Người mới có thể nhìn thấu vào tận trái tim, và chính vì
cuộc sống của một người đàn bà là đúng đắn dưới mắt đàn ông, bà ta không thể
biết trong trái tim mình có tội lỗi hay không nếu không mở trái tim mình cho
Chúa, và nhận ơn của Người. Tôi nói, chính bởi vì việc bà đã từng là người vợ
chung thủy không phải dấu hiệu cho thấy trong trái tim của bà không có tội lỗi,
chính bởi vì cuộc sống của bà khốn khổ không phải dấu hiệu cho thấy ân huệ
của Chúa đang miễn tội cho bà.” Và bà ấy nói, “Tôi biết tội lỗi của tôi. Tôi biết
rằng tôi đáng bị trừng phạt. Tôi không buồn về chuyện đó.” Tôi nói, “Chính vì
bà quá kiêu căng nên bà có thể phán xét thay cho Chúa cái gì là tội lỗi và cứu
rỗi. Phần số của những người trần chúng ta là chịu đựng và cất cao lời ca ngợi
Người đã từ ngàn xưa phán xét tội lỗi và ban ơn cứu rỗi thông qua những thử
thách và đau khổ của chúng ta, amen. Ngay cả Thày dòng Whitfield, con người
thánh thiện nhất trong những người thánh thiện mà tôi từng biết, đã cầu nguyện
cho bà và đã cố gắng giúp bà hơn bất kỳ ai khác, cũng không thể phán xét như
bà,” tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.