KHỈ VÀ HỔ - Trang 40

- Thôi được rồi. Có vài cô gái lang thang khác sẵn sàng đánh đổi. Hãy trả

lại ta năm mươi đồng, và ta sẽ biến ngay.

- Này này, đừng vội thế! Tên cao lớn xoa xoa mặt. - Năm mảnh bạc! Điều

đó có nghĩa là được sống sung túc ít nhất một năm, mà không cần làm một tí
công việc nào cả! Chà, dù sao thì sẽ không có vấn đề gì lắm khi con bé có đôi
chút hoang dại để người ta có thể lợi dụng được. Nó có thể chịu đựng rất tốt,
và có thể nó sẽ gầy đi chút ít. Được rồi, sẽ có một thỏa thuận! Nhưng tôi và
Chương sẽ nhìn con bé đi. Tôi muốn biết nơi con bé đến và người nó sẽ ở
cùng.

- Để mà ngươi có thể tống tiền ông chủ ta sau đó hả? Vậy không có gì để

nói hết!

- Ông đang nói dối! Ông là thằng thu mua gái cho nhà thổ, con chuột bẩn

thỉu!

- Thôi được, hãy đi cùng ta và tự nhìn xem. Nhưng đừng có mà đổ lỗi cho

ta nếu ông chủ của ta nổi giận và cho người của ông ta đánh ngươi. Trả ta hai
mươi đồng, đó là tiền môi giới của ta.

Sau khi cò kè giá cả, họ đồng ý với giá mười đồng bạc. Giang Kiều trả lại

Tào Can năm mươi đồng, và thêm mười đồng nữa. Người đàn ông gầy đặt
những đồng tiền vào ống tay áo với nụ cười thỏa mãn, vì giờ anh ta đã hoàn
lại được số tiền anh phải trả cho tên cầm đầu nhóm ăn mày.

- Ông chủ của ông này muốn mời chúng ta uống trà. Giang Kiều bảo

Chương và em gái hắn: - Hãy tới chỗ ông ta và nghe những gì ông ta nói.

Họ vào thị trấn bằng đường chính, nhưng sau đó Tào Can đã đưa họ vào

một mê cung những con hẻm hẹp sau những bức tường xám của Tòa án. Khi
anh mở cánh cửa sắt nhỏ bằng cái chìa lấy ra từ ống tay áo, Giang Kiều kêu
lên, vẻ ấn tượng:

- Ông chủ của ông chắc đang lăn trên tiền trong đó! Đúng là gia sản to

lớn!

- Rất lớn. Tào Can đồng ý. - Và đây chỉ là cửa phụ đằng sau thôi. Ngươi

nên thấy cổng chính! Nói xong, anh dẫn họ vào một hành lang dài. Anh cẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.