KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 129

hiện thời. Họ sống quanh bà, bà còn nói chuyện với họ. Đã có lúc bà nghĩ
họ sống rất vui vẻ và cởi mở. Chữ nghĩa học được đều đưa ra dùng rất đúng
lúc, đúng quy cách. Tóm lại với bà, họ hoàn toàn không có hại.

Bà Hát nhìn đồng hồ. Hai kim trùng nhau và đều đứng ở số 9. Một

ngày mệt nhoài mở ra với bà, đầy nhạo báng của tâm trạng. Bà gọi con,
nhưng cậu không còn ở nhà. “Chắc nó ra ngoài” - Bà suy đoán vậy rồi vớ
lấy cái lược ở chiếc bàn gương ngay cạnh chiếc giường ngủ, uể oải chải. Bà
định sẽ đợi con về, dặn dò vài việc rồi đi Hải Phòng. Tự dưng muốn xuống
đó để xả strees, cái bệnh phát sinh trong thời hiện đại và những vụn vặt đẩu
đâu. Nghĩ đến chuyện mấy người đàn ông của Xóm sợ vợ, bà thấy nực
cười. Đàn ông mạnh mẽ ở vài trường hợp, nhưng có những tình huống hèn
nhát không mê được.

Quần áo sẽ được chuẩn bị nhanh thôi, nhưng nếu thằng Kiêu không

về, mà đi đến tối thì lỡ việc mất. Tìm nó ở đâu bây giờ? Hay là cứ chạy qua
trường, xem nó có ở đó không. Bà nghĩ vậy rồi vận động cho chân với tay
nhanh hơn, linh hoạt hơn. Bà chuẩn bị dắt xe ra thì Kiêu về, mang theo
Hoằng. Cô gái chào bà bằng giọng rất giống con nhà được giáo dục tốt. Bà
tin vậy. Chơi với những cô gái không hư thì con mình sẽ an toàn. Bằng
không là một nguy hiểm. Bà rất muốn có cậu đi cùng, dù ở cương vị là một
người mẹ. Một người mẹ thì sao không thể đi chơi với cậu con. Nhưng có
cô gái kia ở đây, bà không tiện nói. Nếu có một mình Kiêu, có thể bà đã
thốt ra lời đề nghị. Thôi, đành đi một mình vậy. Bà cố mỉm cười cho thật
tươi với hai đứa.

- Ở nhà chơi nhé, mẹ sẽ đi mấy ngày.

- Vâng, con chào mẹ. Con sẽ ở nhà trông nom nhà cẩn thận, mẹ yên

tâm.

- Nhớ khóa cửa cẩn thận nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.