KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 199

sau vài bộ phim chiếu về cảnh làng quê và thấy mình muốn cười. Em đã có
ý nghĩ đó, anh ạ.

- Này em, không phải con của người nông dân là sướng. Ừ thì cuộc

sống của người nông dân đỡ phức tạp hơn, nhưng có cái khổ của họ. Quan
trọng nhất là cái khổ về đói nghèo. Như anh đây sung sướng nỗi gì. Nông
dân cũng có những hoàn cảnh thật trớ trêu.

Im lặng trong nhiều giây, khi con tim của Kiêu dịu xuống, khi Mẫn

Yến đỡ xúc động.

Mẫn Yến muốn đi Sa Pa tìm mẹ. Cô nói: Mình dứt khoát phải đi tìm

mẹ. Trên đời, lại có người mẹ bỏ ba đứa con để theo một người đàn ông,
mà không rõ là ông ta giúp gì cho đời mình, hay chỉ là một sự hiến thân
nghiệt ngã.

Cô muốn Kiêu đi cùng. Những ngày vừa qua, cô ở nhà Kiêu, ăn nằm

với cậu. Cô đã làm cho cậu thỏa mãn, đã nói lời yêu, thề thốt. Cái tình yêu
trẻ ranh! Dẫu biết vậy, nhưng Kiêu yêu thật. Cậu bị sự cuồng nhiệt của Mẫn
Yến mê hoặc, bị vẻ yếu đuối nữ tính cô mê hoặc, bị hoàn cảnh đau khổ của
cô cuốn vào. Cậu yêu cô và không muốn cô chịu khổ. Cậu cần phải bảo vệ
cô. Vậy thì lúc này, chẳng điều gì quan trọng hơn là tình yêu của cậu dành
cho cô. “Đúng, cô ấy yêu mình thật, và mình yêu cô ấy”. Cậu trở đi trở lại ý
nghĩ đó. Nếu đã yêu, thì làm sao không thể giúp đỡ nhau.

- Anh đi với em chứ?

- Nhất định. Chuyện học hành của anh lúc này không còn quan trọng

nữa, không quan trọng bằng em - Lời của Kiêu chắc như đinh đóng cột.

- Vâng, em rất vui khi anh nói vậy.

Đến được Sa Pa, để tìm được mẹ ở đâu cũng là cả một vấn đề. Cả

ngàn vạn người giữa một cái thị trấn miền núi này, biết tìm người mẹ vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.