KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 217

Tôi gật đầu.

“Vậy… mai anh có thể cùng em đến bệnh viện kiểm tra được không?”

Tiểu Văn ngập ngừng rồi lại ngập ngừng nói, “Em không thích ánh mắt của
những người nhìn em khi em đi một mình.”

Tôi hiểu ngay vấn đề: “Được, liên lạc bằng điện thoại nhé.”

“Cảm ơn anh.” Tiểu Văn nhìn tôi khẽ nói, ánh mắt vốn trong veo khi

nói câu đó lại có vẻ mông lung. Tôi còn chưa kịp nhìn rõ ánh mắt ấy đang
nói gì thì cô ấy đã quay người bước ra hành lang đi vào thang máy.

“Bye bye!” Tôi chống tay vào cửa hét với theo.

Bên đó liền ồ lên mấy câu “bye bye” loạn cào cào, mà giọng của lão

Đường là chói tai nhất: “Bye bye nhá bố nó!”

Kèm theo tiếng cửa thang máy đóng vào là tiếng chân đá tay đấm và

tiếng kêu thảm thiết của lão Đường.

Tôi thở phào một hơi, quay người đóng cửa, bước vào phòng khách

thu dọn tách chén, vỏ hoa quả và lon bia rỗng, vừa dọn vừa ngáp thì bỗng
cảm thấy có gì không ổn.

Sao lại cảm thấy như thiêu thiếu cái gì, trong nhà hơi yên tĩnh quá…

Shit! Sắp mười hai giờ rồi! Con nhóc Cao Lộ Khiết đó vẫn chưa về!

Khi bạn trêu mèo

Bạn không biết rằng mèo cũng đang trêu bạn;

Khi bạn chơi gái

Bạn không biết rằng gái cũng đang chơi bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.