Lòng thầm nghĩ không biết Mạt Mạt gọi tôi tới có việc gì, lần này gọi
tôi đến tận nhà Tiểu Hy càng khiến tôi sợ hãi, nhưng tôi đã lỡ ra đường, đi
qua phố phường, vượt qua núi sông, phi thẳng đến nhà Tiểu Hy ở Giang
Bắc mất rồi.
Nơi Tiểu Hy sống đúng là một khu nhà cực kì cao cấp, cao cấp đến
đáng sợ, khi tôi vào còn phải đăng kí, anh chàng bảo vệ đó cao to không
khác gì mấy anh trong đội thượng cờ ở Thiên An Môn ấy, cuối cùng còn
bảo tôi nói rõ vào nhà nào, bảo vệ liên lạc bằng đường dây nội bộ, được sự
cho phép của chủ nhà Tiểu Hy mới thả cho tôi đi, may mà địa chỉ rất rõ
ràng, không khó tìm. Mấy phút sau, tôi đã đứng trước cửa nhà Tiểu Hy.
Tôi nhấn chuông, trong nhà vang lên tiếng bước chân, tiếp theo một
giọng the thé cất lên: “Ai đấy?”
Nghe là biết đó là Cao Lộ Khiết, tôi cũng biết cô bé đang nhìn tôi qua
mắt thần, thế là tôi không nói gì, đút hai tay vào túi quần tạo dáng rất cool.
“Ám hiệu!” Tiểu Khiết lại kêu lên: “Thiên vương áp địa hổ.”
Tôi trừng mắt nhìn cái mắt thần trên cửa một cái rồi quay đầu bỏ đi,
ám hiệu á? Tưởng tôi muốn đến lắm đấy?
Cánh cửa lập tức mở ra, Cao Lộ Khiết cười nịnh hót rồi quay người
gào lên: “Anh rể đến rồi!”
Shit, xem ra Mạt Mạt chắc chắn đã đem giấy đăng kí kết hôn ra rêu
rao khắp nơi rồi, tôi cũng thăng cấp thành anh rể.
Nhìn Tiểu Khiết chạy vào phòng, tôi cũng đi theo.
Vừa vào cửa đã thấy căn nhà bài trí rất rộng rãi phóng khoáng! Đồ nội
thất trong nhà không một thứ gì không thuộc về cái loại tiền không tiêu hết