KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 356

Mình nói hay quá! Tôi thầm phục một hồi.

Mẹ Tiểu Văn mím môi cười, nhìn tôi nói: “Vậy… hai đứa có biện

pháp bảo vệ gì không?”

Tôi trợn mắt, hóa ra người ta chẳng quan tâm gì đến những điều tôi

vừa tự sướng! Không hổ là bác sĩ ở nước ngoài, câu hỏi này rất thẳng thắn!

Tôi không biết phải làm gì, điều bất ngờ là Tiểu Văn cũng không trả

lời.

Mẹ Tiểu Văn khẽ chau mày rồi lại cố ra vẻ thoải mái, vẫy tay với Tiểu

Văn: “Văn, qua đây với mẹ.”

Tiểu Văn chầm chậm đứng dậy, ngập ngừng bước tới ngồi cạnh mẹ,

căng thẳng nhìn tôi một cái.

Mẹ Tiểu Văn cười, kéo tay cô ấy, khẽ đặt hai ngón tay lên cổ tay cô ấy.

Tim tôi ngừng đập rồi, không nghi ngờ gì nữa, cô ấy đang bắt mạch.

Mẹ Tiểu Văn nheo mắt, ngón tay đặt trên cổ tay Tiểu Văn một lúc rồi

trợn mắt, sắc mặt không còn tươi cười như vừa rồi nữa: “Văn, con biết
chưa?”

Tiểu Văn hơi sững lại rồi gật đầu.

“Gần ba tháng rồi.” Mẹ Tiểu Văn nói tiếp, liếc tôi một cái sắc lẹm,

“Lại Bảo, sao cháu thiếu cẩn thận vậy? Đã chuẩn bị tâm lí chưa?”

Tôi ngớ người, không biết làm gì.

Mẹ Tiểu Văn lại nhìn Tiểu Văn: “Biết rồi sao không phá đi? Chẳng lẽ

con muốn sinh nó ra?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.