KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 354

Cửa phòng mở ra, mẹ Tiểu Văn bước ra, cô ấy ăn mặc chỉnh tề, tươi

cười nhìn tôi, đi thẳng tới ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh tôi: “Lại Bảo à,
cháu và Văn đều đói rồi đúng không? Ha ha, cô chú cũng đói rồi, đồ ăn trên
máy bay rất tệ.”

“Không ạ, không vội đâu ạ.” Tôi cười lắc đầu, lòng nghĩ, mẹ làm bác

sĩ vẫn dịu dàng hơn…

Mẹ Tiểu Văn vừa cười vừa đánh giá tôi, không nói gì.

Tôi bị nhìn đến rợn người, vội vàng tươi cười đứng dậy, rót trà cho cô

ấy.

“Không cần, không cần đâu.” Mẹ Tiểu Văn xua tay, “Không vệ sinh.”

Nói thế thì tôi không rót tiếp được nữa rồi, đành bải hoải ngồi xuống,

giọng mẹ Tiểu Văn vang lên bên tai: “Lại Bảo này, hút ít thuốc thôi, đó đâu
phải thói quen tốt, ok?”

Tôi đâu dám chậm trễ, vội vàng dập điếu thuốc vào gạt tàn, cười cười

tỏ ý xin lỗi, hai tay đặt ngay ngắn trên đầu gối.

Tiểu Văn ngồi cạnh tôi, giả bộ dí ngón tay vào đầu tôi: “Nghe thấy

chưa, hút ít thuốc thôi!”

Tôi gật đầu bảo ừ, trong lòng thầm nghĩ: Tiểu Văn, anh bị em đẩy vào

biển lửa rồi.

Mẹ Tiểu Văn mỉm cười rồi đột nhiên hỏi: “À đúng rồi, Lại Bảo này,

hai đứa quen nhau bao lâu rồi?”

Shit! Nếu là năm trăm năm trước, tôi đã một đao…

Tôi cười lấy lòng, khẽ đáp: “Thưa cô, lúc nãy chú cũng hỏi cháu thế,

cháu đã tính rồi, kể cả ngày hôm nay cháu và Tiểu Văn đã quen nhau một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.