KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 352

không?”

Tôi ngẩn ra, tim vọt lên tận cổ, nhưng tôi biết thời khắc đấu trí đấu

dũng đã đến rồi, tuyệt đối không được tỏ ra sợ hãi. Tôi lấy lại tinh thần, tập
trung trí lực nhìn thẳng vào mắt bố Tiểu Văn, gật đầu mạnh: “Cháu tin.”

“Ừ, đúng là thanh niên, thông thường đều tin vào chuyện yêu từ cái

nhìn đầu tiên,” Bố Tiểu Văn lại cười, “Có điều hai đứa quen nhau ba tháng
là tiến tới yêu đương, trong khi ba tháng đó đều là cháu theo đuổi Tiểu Văn,
cũng có nghĩa hai đứa chưa từng tiếp xúc với nhau như bạn bè bình thường,
vậy cháu cảm thấy cháu hiểu Tiểu Văn không? Hoặc có thể nói hai đứa có
nền tảng tình cảm vững chắc không?”

Tim tôi sắp vọt ra khỏi cổ họng đến nơi rồi! Chú ơi là chú, chú đang

chơi cháu hả?

Tôi cắn môi, tôi hết sức nghiêm túc nhìn chú ấy: “Thưa chú, cháu và

Tiểu Văn đã ở bên nhau hơn một năm rồi, bọn cháu gần như không bao giờ
cãi nhau, cũng chưa mâu thuẫn lần nào, cháu nghĩ thời gian một năm cũng
có thể coi là có nền tảng tình cảm nhất định rồi chứ ạ?”

Chú ấy gật đầu, hút thuốc rồi nói: “Ừ, có điều, với thanh niên thì thời

gian một năm bảo ngắn cũng không ngắn, bảo dài…” Vừa nói chú ấy vừa
nhả khói, cười đầy ý tứ và nói tiếp, “… cũng chẳng dài.”

Mẹ nó chứ tôi không chơi nữa! Tôi chết đây!

May quá! Quá may!

Đúng lúc này cửa phòng mở ra, Tiểu Văn tươi cười bước ra, dáng vẻ

hết sức hớn hở: “Hai người nói gì thế?” Vừa nói vừa lại gần, nhìn thấy tôi
liền ngẩn ra, “Bảo, anh sao thế? Nhìn anh này, cổ áo ướt đẫm rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.