KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 394

Trong quá trình tôi bị ăn liên hoàn tát, Mạt Mạt không nói gì, cũng

không ngăn cản, bây giờ không còn ai khác, cánh tay đang khoác tay tôi
của cô ấy giật mạnh ra, cô ấy nhảy đến trước mặt tôi: “Lại Bảo, anh nói cho
em biết, cô gái đó là ai?”

Giọng nói vẫn lạnh lùng, ánh mắt vẫn như đang cắn xé tôi.

Tôi chầm chậm giơ tay lên, vuốt bên má bị đánh đến tê dại bỏng rát đã

sưng vù lên, không bận tâm đến Mạt Mạt, quay người đi vào phòng khách.

“Anh đứng lại! Nói rõ ràng xem nào!” Mạt Mạt đứng sau lưng tôi gào

lên.

Tôi đứng lại nhưng không quay đầu lại, thở dài khàn giọng nói: “Mạt

Mạt, bây giờ anh không còn chút hơi sức nào nữa, hoặc là em giết anh,
hoặc là tha cho anh đi.”

Sau lưng vang lên tiếng bước chân gấp rút, sau đó tôi bị một bàn tay

giữ lại, xoay vai ép tôi quay lại.

“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Ánh mắt Mạt Mạt xao động chằm chằm

nhìn vào mắt tôi, giọng nói có vẻ xúc động.

“Cho anh nghỉ một chút, nghỉ một chút rồi nói, anh xin em đấy.” Tôi

thực sự không còn chút hơi sức nào, một nỗi giận dữ càng ngày càng lớn
điên cuồng gào thét trong người tôi, tôi giống như một cái thùng chứa đầy
dầu, chỉ một tia lửa nhỏ là có thể khiến tôi bùng nổ trong khoảnh khắc.

Mạt Mạt nhìn tôi thật kĩ, sau đó quay đi: “Ông Lí, ông Trương, tôi xin

lỗi, không ngờ lại xảy ra chuyện như thế này, hôm nay… nếu có chuyện gì,
ngày mai chúng ta bàn tiếp được không?”

Hai người đàn ông nãy giờ vẫn đúng ở cửa xem kịch sững ra một chút

rồi cùng gật đầu, quay người bước ra cửa. Khi ra đến cửa, người đàn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.