KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 446

Có lẽ Tiểu Văn nói đúng, một cô gái không yêu anh, không tin cậy anh

thì sao có thể kết hôn với anh?

Tôi ngước mắt nhìn Mạt Mạt, ánh mắt xúc động.

“Anh sẽ không làm thế, đúng không?” Ánh mắt Mạt Mạt gần như là

cầu xin, “Vì anh cũng yêu em, đúng không?”

Tôi đang nhìn vào đôi mắt đầy ai oán, đầy mong đợi ấy, tuyến phòng

thủ trong lòng dần đổ vỡ.

Cuối cùng tôi khẽ gật đầu.

Mạt Mạt mỉm cười nhưng nụ cười ấy chỉ thoáng qua rồi biến mất, cô

ấy cúi đầu thấp hơn.

“Bảo, anh đã biết rồi, em từng đính hôn với người khác, em kết hôn

giả với anh cũng vì tiền, vậy giờ anh vẫn yêu em, đúng không?”

Bầu trời vừa có chút nắng lập tức lại phủ đầy mây đen, thoáng chốc

chớp giật sấm dồn, đất trời rung chuyển.

Trước mắt tôi dường như tối sầm, đúng vậy, sao tôi lại quên những

chuyện đã xảy ra được? Khoảnh khắc vừa rồi tôi đã động lòng, vừa động
lòng IQ liền về không, tôi hoàn toàn quên rằng cuộc hôn nhân của tôi và
Mạt Mạt là giả, càng quên mất rằng hôm nay tôi đã biết, cuộc chơi này
nồng nặc mùi tanh của đồng tiền.

Mạt Mạt cúi đầu, mái tóc dài xõa xuống che khuất gương mặt cô ấy:

“Rất nhiều chuyện không phải một, hai câu là có thể nói rõ, em biết bây giờ
chắc chắn anh đang cảm thấy em là kẻ rất hám lợi, rất vật chất, rất tầm
thường, em nghĩ chắc anh biết chuyện em đính hôn cũng là vì tiền, đây là
vết nhơ cả đời này em không thể rửa sạch.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.