KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 448

Tôi không dám nhìn Mạt Mạt.

Nói thực, tôi dường như đã đoán là như vậy, nhưng khi sự thực đó

được chính miệng Mạt Mạt nói ra, tôi vẫn rất khó chấp nhận.

Tất cả đều rất khó chấp nhận.

Tôi có yêu Mạt Mạt không? Có lẽ là có yêu, nhưng cô ấy.. đúng vậy,

tôi ích kỉ, tôi coi thường nhất là con gái quá coi trọng vật chất, vì tiền chấp
nhận bỏ ra tình cảm, thể xác, thậm chí là cả đời. Đó là một dạng trao đổi
biến tướng! Tôi không thể chịu được người con gái mình yêu lại là người
như vậy, đó là một vết thương, mộ sự sỉ nhục lớn lao!

Theo một ý nghĩa nào đó, Mạt Mạt bây giờ là vợ hợp pháp của tôi,

nhưng tôi có thể chấp nhận việc tiếp tục chung sống với cô ấy không? Tôi
có thể chấp nhận một cô gái từng làm vậy bên tôi cả đời không? Tôi có
rộng lượng và thoáng như thế không?

Câu trả lời là phủ định.

Tôi chỉ là một người đàn ông bình thường mà thôi.

… Cuối cùng tôi chầm chậm cúi người, đưa bút về phía tờ giấy đó.

Từng nét từng nét viết tên mình ra.

Khoảnh khắc chiếc bút hạ xuống, tôi nhìn thấy nước mắt của Mạt Mạt

rơi xuống theo.

Kí xong, tôi không còn chút sức lực nào nữa, chiếc bút nằm chỏng chơ

trên mặt bàn.

Mạt Mat vừa rơi nước mắt vừa đăm đăm nhìn tờ giấy đó, rồi đột ngột

lấy tay lau mặt, cầm tờ giấy đó lên gấp lại và đứngdậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.