Thực ra tôi chỉ muốn uống rượu, uống say, còn uống với ai thì không
quan trọng.
Một bên thì hai mẹ con đã bay ra nước ngoài, một bên thì đã kí đơn li
hôn với vợ. Tất cả mọi chuyện tốt đẹp đều đổ hết lên đầu tôi rồi, còn không
nên uống rượu chúc mừng hay sao?
Tôi bắt xe về thẳng nhà, vào nhà tắm rửa, tôi đứng nhắm mắt dưới vòi
hoa sen rất lâu, để khiến mình bình tĩnh lại.
Tắm xong sảng khoái hơn rất nhiều, không chỉ cơ thể mà cả tư duy
nữa.
Tiểu Văn ra đi, tôi thấy hơi buồn nhưng chuyện này chắc chắn là
chuyện tốt cho cô ấy, với tôi cũng chẳng phải là chuyện thất tình gì to tát,
người ta không phải là của tôi, con của người ta cũng không phải là của tôi,
thậm chí không có mối quan hệ vượt qua bất cứ mức độ nào, vậy với tư
cách là bạn bè, tôi nên mừng cho Tiểu Văn có được kết quả như vậy.
Tôi đứng trước gương, toàn thân ướt sũng, tóc ướt dính chặt vào trán
và má, tôi nhìn bóng mình trong gương, nhìn chiếc dây chuyền có ba chiếc
lông vũ trên cổ, nghĩ tới gương mặt tươi cười của Tiểu Văn và cả điều ước
cô ấy kí thác trên chiếc dây chuyển này mà suy nghĩ mông lung.
Đầu còn lại của điều ước ấy là Mạt Mạt. Nhưng tôi thực sự nghĩ
không thông giữa tôi và Mạt Mạt rốt cuộc là ai làm tổn thương ai
Tôi lau khô người, ra khỏi nhà vệ sinh, đột nhiên bỗng muốn gọi điện
thoại cho Mạt Mạt.
Tôi chợt rất muốn biết Mạt Mạt che giấu điều gì, tôi biết rõ, chắc chắn
đó không chỉ đơn giản là chuyện vì tiền ở bên một người đàn ông nào đó.