KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 61

Câu nói đó tôi vẫn nhớ như in. Hơn nữa trong những ngày đêm về sau,

trong vài lần tiếp xúc thân mật với con gái sau này, tôi không còn được
nghe thấy từ ấy nữa. Lời tổng kết ngắn gọn ấy từ đó tuyệt tích trên giang
hồ.

Tôi nghĩ động tác của tôi có hơi thô lỗ, trước viễn cảnh tuyệt diệu đó,

mọi thứ mang tính lí luận đều bị ném sang một bên. Hơn nữa đã đến nước
này rồi, hoàn toàn không có đường lùi nữa. Có lẽ lúc đó Mạt Mạt cũng biết
điều đó, nên chỉ nhắm tịt mắt, mặc kệ tôi làm gì, căng thẳng đến nỗi toàn
thân căng cứng, vẻ mặt đầy dâng hiến tình yêu.

Tôi vụng về tách cô ấy ra, dựa vào những bài trong trí nhớ, chầm

chậm đặt mình vào đó. Toàn thân Mạt Mạt run rẩy, bắt đầu nhích lên phía
trên.

Tội cứ đẩy vào cô ấy lại nhích lên. Cho đến khi đầu Mạt Mạt chạm

vào đầu giường, không còn đường lùi, cô ấy mới chịu thôi. Cô ấy khẽ nhíu
mày, cắn môi, vẻ mặt như thể sắp hi sinh vì chính nghĩa ấy.

Thế là tôi bắt đầu. Bắt đầu một cách nhẹ nhàng, dò dẫm, thăm dò,

không biết gì. Tôi nhớ từng đọc trong một cuốn sách viết, lần đầu tiên phải
nhanh, một lần chọc thủng tuyến phòng ngự, chỉ làm bạn gái đau một chút,
nếu cứ nhích từng tí từng tí một, thì bạn gái sẽ rất rất đau, sẽ làm cơn đau
tăng lên gấp bội… cho nên tôi dồn khí vào đan điền, chuẩn bị đâm vào!

Tiếp đó là hai tiếng kêu thảm thiết. Một của Mạt Mạt, một của tôi.

Mạt Mạt kêu thì còn hợp lí, cũng rất là hàm hồ, tôi kêu rất to, vì tôi

không có chút chuẩn bị tâm lí nào. Tôi làm sao mà biết lần đầu của con trai
cũng đau như vậy? Cảm giác đó… đầu ngón tay nhét vào gọt bút chì ấy, đột
ngột bị gọt hết lớp này đến lớp khác, đau đến nỗi tôi toát mồ hôi! Cơn đau
mãnh liệt khiến tôi và Mạt Mạt gần như đồng thời tách ra, ngồi cách nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.