KHIÊU VŨ VỚI BẦY SÓI - Trang 121

Chàng vẫn ngồi bất động trên lưng ngựa và thấy bủn rủn chân tay. Đấy
không phải giống người cùng với chàng. Lẽ ra chàng có thể không gặp họ.
Chàng có thể

lúc này sống ở nơi cách xa họ hàng ngàn dặm. Chàng muốn bé lại thành nhỏ
xíu và chui vào một cái hốc nào đó.

Những con người kia sẽ làm gì chàng? Mới sáng nay chàng còn nghĩ họ sẽ
chạy tới, ôm lấy chàng, nói với chàng bằng ngôn ngữ của chàng và mời
chàng ăn bữa tối, chứ

không phải chỉ thăm hỏi một cách thông thường. Ôi, sao chàng cô độc làm
vậy? Chàng mới tội nghiệp làm sao, khi thấy mọi dự kiến của mình chỉ là
hão huyền. Chàng đã từng khao khát gặp họ, đã ôm ấp những hy vọng lúc
này bỗng trở thành xa vời đến mức chàng không còn tự

thành thật với bản thân mình được nữa. Chàng đã tự

huyễn hoặc bản thân, cố tạo cho mình ý nghĩ rằng đến với họ chàng sẽ là thứ
gì đó, thật ra chàng chẳng là gì hết.

Những ý nghĩ khủng khiếp đó xâm chiếm đầu óc chàng giống như một cơn
lốc chứa đựng toàn những tia 120

Michael Blake lửa lóa mắt. Và nơi chàng đang đứng lúc này, ở đâu cái làng
bán khai kia, không còn có ý nghĩa gì hết. Chàng chao đảo dưới một loạt ý
tưởng bệnh hoạn cá nhân. Giống như bột phấn bị bay khỏi tấm bảng gỗ do ai
đập mạnh vào đó, tâm hồn và niềm hy vọng của chàng đã rời khỏi chàng
cùng một lúc.

Quên sạch mọi thứ, chàng chỉ thấy một sự trống rỗng trong tâm trí. Chàng
kéo dây cương nó và phi ngược trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.