KHIÊU VŨ VỚI BẦY SÓI - Trang 151

không muốn vội vã, nhưng cũng không muốn câu chuyện bị dở dang, bởi
bất cứ lúc nào cũng có thể có người xộc vào.

Đột nhiên nàng ngẩng đầu nhìn y và Chim Đá Hậu giật mình thấy vẻ mặt
người thiếu phụ đau khổ.

— Ở đây cô thấy buồn lắm phải không? – y nói.

— Không đâu, – nàng lắc đầu. – Em ở đây rất vui.

Nàng lơ đãng nghịch cục đất, gõ ngón tay lên đó.

— Em buồn vì chồng em không còn nữa.

Chim Đá Hậu suy nghĩ và nàng bóc ít đất khác vo lại.

— Anh ấy không còn, – Vị thầy lang nói. – Nhưng cô thì vẫn còn. Thời gian
cứ trôi và cô cũng lớn tuổi dần, dù cô không muốn. Đời cô còn dài.

— Vâng, – nàng nói, cặp môi mím chặt lại, – nhưng em không thiết gì nữa
hết.

Vị trí thuận lợi, quay ra cửa khiến Chim Đá Hậu nhìn được nhiều bóng
người đi bên ngoài tấm da che cửa và y nói tiếp

— Bọn da trắng sắp đến đây, – và y nói luôn. – Mỗi năm bọn họ đến vùng
của chúng ta càng nhiều hơn.

Đứng Với Bàn Tay Nắm Chặt rùng mình. Cái lạnh lan lên đôi vai nàng. Cặp
mắt nàng đanh lại và hai bàn tay nàng bất giác nắm chặt.

— Em sẽ không đi với họ, – nàng nói. Chim Đá Hậu 151

Ebolic #77: Khiêu vũ với bầy sói mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.