KHIÊU VŨ VỚI BẦY SÓI - Trang 18

trong đồn cử đến gặp ông tại ngôi nhà chỉ huy bằng đất trước đây tám ngày.
Đề nghị của họ hợp lý thôi. Thật ra đó là việc cần thiết phải làm. Nhưng ông
quyết định 16

Michael Blake

chưa thể chấp thuận.

Ông vẫn ôm hy vọng xe chở đồ tiếp tế sẽ tới. Ông thấy có bổn phận phải hy
vọng là sẽ nhận được tiếp tế.

Thế là suốt từ hôm đó, không binh sĩ nào nói gì với ông nữa, không một lời.
Bọn họ chỉ ru rú trong hốc, thậm chí không buồn thò đầu ra, trừ những lúc
phải đi săn bắn.

Đại úy Cargill quay gót trở về ngôi nhà chỉ huy chết tiệt, nhưng được nửa
đường ông ta đứng lại. Ông đứng giữa sân, đăm đăm nhìn xuống mũi ủng đã
sờn. Suy nghĩ

một lát, ông lẩm bẩm “Đành vậy thôi!” Rồi ông lại quay gót đi ra phía rìa
vách núi. Bước chân ông càng đi càng nhẹ nhõm hơn.

Ông phải gọi Hạ sĩ Guest đến ba lần mới thấy có sự

động đậy ở cửa một cái hốc trú quân. Đôi vai chỉ còn da bọc xương trong
chiếc áo trấn thủ hiện ra và một khuôn mặt cau có ngước lên. Guest sững lại
trong một cơn ho.

Đại úy Cargill đợi anh ta ho xong mới nói.

— Ông tập hợp mọi người lên trước cửa nhà ban chỉ

huy đồn. Sau đây năm phút tất cả đều phải có mặt, kể cả

người ốm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.