KHIÊU VŨ VỚI BẦY SÓI - Trang 345

— Việc giết mấy tên lính da trắng trên bờ suối là việc tốt. Nhờ thế mà tôi
được giải thoát và tim tôi tràn đầy niềm vui vì các bạn đến cứu tôi. Tôi
không hề áy náy gì về việc giết bọn chúng. Tôi còn thấy vui. Nhưng các anh
chưa hiểu bọn da trắng bằng tôi đâu. Bọn lính sẽ nghĩ

rằng tôi là kẻ xấu. Chúng nghĩ rằng tôi phản bội chúng.

Trong con mắt chúng, tôi là kẻ phản bội bởi tôi đã chọn cuộc sống bên các
anh. Chuyện chúng nghĩ thế là sai hay 342

Michael Blake đúng không làm tôi bận tâm, nhưng tôi kể với các anh sự

thật là chúng nghĩ thế đấy. Bọn da trắng sẽ lùng bắt kẻ

phản bội đến cùng. Chúng quan niệm rằng phản bội là tội lớn nhất của một
người lính. Cho nên chúng sẽ lùng cho kỳ được để bắt tôi. Khi tìm ra tôi,
chúng cũng sẽ tìm ra được các anh. Chúng sẽ treo cổ tôi và cũng sẽ dùng
hình phạt đó đối với các anh. Có thể nếu tôi chạy thoát, chúng cũng vẫn
trừng trị các anh. Tôi không biết nữa.

Nếu như chỉ có mấy anh ngồi đây, tôi có thể ở lại. Nhưng còn những người
khác. Vợ con các anh, vợ con những bạn bè của các anh. Cả một bộ lạc sẽ bị
tiêu diệt. Không thể để chúng tìm thấy tôi ở đây. Đó là tất cả nguyên do
khiến tôi phải đi. Tôi đã bàn chuyện này với Đứng Với Bàn Tay Nắm Chặt
và cô ấy sẽ cùng đi với tôi.

Trong một lát không ai nhúc nhích. Họ đều hiểu rằng chàng nói đúng nhưng
không ai cất lên lời nào được.

— Anh đi đâu? – cuối cùng Chim Đá Hậu hỏi.

— Tôi chưa biết. Đi thật xa. Xa hẳn khỏi đây.

Họ lại im lặng. Và khi không khí căng thẳng đến mức không còn chịu nổi,
Mười Gấu hắng giọng rồi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.