KHIÊU VŨ VỚI BẦY SÓI - Trang 36

chôn vùi” thoáng hiện lên trong đầu óc chàng. Chàng rùng mình. Chàng hiểu
rằng ba chữ ấy là chính xác. Và chàng cũng biết rằng ít nhất trong thời gian
trước mắt chàng là kẻ hoàn toàn cô độc. Thật ra trong thâm tâm chàng mong
muốn được cô đơn. Tuy vậy mấy chữ “bị

chôn vùi” hoàn toàn chưa phải ý nghĩ mà chàng cảm nhận lúc khởi hành
cùng bác đánh xe Timmons.

Điều đó khiến chàng tỉnh táo trở lại.

Chàng ăn một bữa chiều đơn giản rồi viết lời tường trình ngày đầu tiên ở
đây. Trung úy Dunbar có tài viết văn cho nên chàng không ngại công việc
giấy tờ như

hầu hết các quân nhân khác. Chàng rất muốn ghi chép thường xuyên và tỷ
mỷ thời gian chàng công cán ở đồn Sedgewick, nhất là trong những tình
huống kỳ quái như

thế này.

36

Michael Blake

12 tháng Tư 1863

Đến đồn Sedgewick, tôi thấy bỏ hoang, không có người nào, đồn như đã bị
bỏ mặc một thời gian rồi. Nếu như trước khi tôi đến, có một số người nào đó
ở đây thì chắc họ cũng đã chết.

Tôi không biết tôi phải làm gì. Đồn Sedgewick là nơi phục vụ

của tôi, nhưng không có ai để tôi nhận nhiệm vụ và báo cáo. Nếu muốn liên
hệ với cấp trên tôi phải rời khỏi đây, mà tôi thì không muốn bỏ trống đồn
của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.