KHIÊU VŨ VỚI QUỶ - Trang 11

nhìn chằm chằm vào cái cây. Không có cái gì hay người nào ở đó cả.

Phải có cái gì ở đó. Vô lý - người ta không biến mất như vậy. Cô nuốt

khan và vuốt tóc bằng những ngón tay run rẩy. Những bàn tay vô chủ không
thể hiện ra từ bóng đêm được.

Có phải đấy chỉ là những tưỡng tượng của cô đang phản ứng lại cảm giác

ngợp vì bị theo dõi không? Không. Có gì đó đã ở đây. Vẫn còn ở đấy, dù cô
không thể nhìn thấy nó.

Tất nhiên những suy đoán đó vô nghĩa. Cô quay lại và nghiên cứu ngôi

nhà u ám. Rắc rối đợi ở bên trong này. Nhưng Monica cũng đang đợi.

Cô trèo qua hàng rào và chạy qua khu vườn khuất trong bóng tối. Vừa

trèo cầu thang cô vừa lôi chiếc đèn pin nhỏ từ túi ra, hướng ánh đèn vào
cánh cửa để mở.

Hành lang nhỏ, phủ đầy bụi và mạng nhện lấp lánh như băng trong ánh

đèn. Giấy dán tường đỏ vàng đã ố màu treo thành những đường sọc kì quái
trên tường, kêu sột soạt trong sơn gió thổi qua chân cô. Ngôi nhà không
thây đổi nhiều lắm dù đã 10 năm kể từ khi cô đến đây lần cuối.

Bụi nhảy múa trong ánh đèn, bụi bị đánh thức khi Monica đi ngang. Cô

rọi đèn vào cầu thang. Có vẻ như Monica đã lên trên. Lên nơi mà quỷ dữ
sống.

Nắm chặt cây đèn, Nikki đi xuyên qua đám bụi trên chân cầu thang.

Không khí đầy mùi xác chết bẩn thỉu và thối rữa. Đương nhiên nó vẫn là
nỗi ám ảnh cho những kẻ đầu đường xó chợ. Nhưng kì quái là hiện giờ
không có ai ở đây - không ai ngoài Monica và kẻ nào đó đã khiến con bé
đến đây vì hắn.

Một miếng lót nền kêu lên cót két dưới sức nặng của Nikki, nghe vang

như tiếng sấm trong đêm yên tĩnh. Cô nhăn mặt và lưỡng lự. Sau vài nhịp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.