KHIÊU VŨ VỚI QUỶ - Trang 165

tận. Đặt chân lên bậc thang trên cùng, cô đổ gục, xoa gối và thở hồng hộc.

Sau vài giây quý giá, cô chao đảo đứng lên, thấy mình đang ở trong một

nhà bếp. Bụi phủ dầy trên đống bừa bộn thời gian và những kẻ vô ý thức
gây nên. Cứ nhìn vào dộ dày của bụi thì ngôi nhà đã bị bỏ hoang nhiều năm
rồi.

Hy vọng về một cuộc giải cứu xẹp xuống. Cô đi tiếp, men trên đám kĩnh

vỡ và sàn nhà dập nát, tìm lỗi ra. Cô phải nhanh lên. Kiệt sức là một bức
tường khổng lồ đe dọa đổ ụp lên cô bất cứ lúc nào.

Trong căn phòng bên cạnh cô tìm thấy quần áo và giày dép của mình, bị

ném lung tung trong một góc. Cây thánh giá không có ở đó - cũng không
quan trọng gì. Jasper không hề sợ hãi khi hắn giằng nó khỏi cổ cô.

Cô chỉ đủ thời gian để mặc áo khoác, quần và đi giầy. Cô bỏ lại những

thứ khác. Thời gian đang chạy rất nhanh, cô cũng phải thế.

Hoảng loạn vượt ngoài tầm kiểm soát và bơm đầy năng lượng vào tay

chân. Cô chạy xuống hành lang, không còn quan tâm đến tiếng động mình
tạo ra. Cửa chính hiện ra trước mắt - khóa chặt. Cô dùng năng lượng để xô
cửa. Cửa nổ tung ra phía ngoài, to đến nỗi đủ để đánh thức người chết.

Cô bỗng muốn phá ra cười điên dại, và phải nén chặt mình. Sự rồ dại

không giúp gì cho cô lúc này.

Mặt cô nhòe nước trong ánh mặt trời chói lọi. Cô lấy tay che mắt và lảo

đảo bước đi. Không quan trọng đi đâu, miễn là tránh xa khỏi ngôi nhà và
những kẻ ở trong đó.

Đá lạo xạo dưới chân. Tiếng xe cộ ầm ầm ùa vào tai cô. Chớp mắt liên

tục, cô nhận ra cửa hàng, trung tâm mua sắm chật ních người. An toàn.
Jasper không thể tìm ra cô trong đám đông như thế. Sẽ không dám bắt cóc
cô khi có quá nhiều người chứng kiến như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.