KHIÊU VŨ VỚI QUỶ - Trang 38

Nikki lái chiếc xe cũ vào khoảng trống đầu tiên trong khu đỗ xe gần văn

phòng. Cô ra khỏi xe rất khó khắn, mỗi thớ thịt nát nhừ phản kháng mãnh
liệt, chống lại mọi chuyển động. Hít một hơi sâu, cô dựa vào chiếc xe một
lát, đợi cơn đau dịu đi. Thuốc giảm đau bác sĩ cho chỉ tác dụng như một cái
mũ che nắng trong cơn bão. Thứ cô thực sự cần là một bồn nước nóng và
một giấc ngủ - không cần dài lắm, chỉ khoảng ba, bốn ngày. Cô nhăn nhó.
Phải rồi, cái đó sẽ dễ xảy ra.

Một chiếc xe Limousine dài màu trắng chiếm vài khoảng để xe đang đỗ

trước cửa tòa nhà có văn phòng cô bên trong. Bố của Monica. Cô nhăn mặt.
Đứng điều cô cần để kết thúc một buổi tối hoàn hảo.

Làn gió mát chạy quanh cô, thổi tới mùi thơm từ hàng bánh ngọt cuối

phố. Cô hít sâu rồi thở dài khoan khoái. Bánh ngọt thơm phức, nóng hổi.
Trên đời này còn mùi hương nào tuyệt hơn mùi socola không?

Có lẽ đó chính là thứ cô cần. Ít nhất là nó sẽ giúp cô trì hoãn cuộc gặp với

Trevgard được chừng mùi phút.

Thêm vào đó, cô cũng chưa quyết định sẽ nói gì với lão già. Cho tay vào

túi, cô đi thẳng tới hàng bánh và mua nửa tá. Chắc hẳn Jake sẽ cần ít bánh
ngọt nếu anh đã phải “mua vui” cho Trevgard suốt buổi tối.

Chuẩn bị năng lượng sẵn sàng, cô trở lại văn phòng.

“Con gái tôi đâu”?

Lời căn vặn của Trevgard đập thẳng vào mặt ngay khi cô mới mở cửa.

Cơn giận của lão già đó đến một giây sau, mạnh không kém gì một cú đấm
vào bụng. Nhưng đằng sau tiếng quát, cô vẫn cảm nhận được lo lắng. Tuy
Trevgard trông giống và cư xử như một lão yêu tinh, nhưng ngay lúc này,
lão là một người đàn ông đang rất lo âu về con gái mình.

Cô nhún vai và đóng cửa lại. “Tôi không biết”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.