KHIÊU VŨ VỚI QUỶ - Trang 69

Cô thả mảnh gỗ và đu người về phía anh. Anh túm được tay kia của cô,

siết chặt như kim loại trong khi cô bị đung đưa dữ dội. Tiếng đại dương
phía dưới ì oạp vọng lên.

Từng chút một, Michael lùi về phía sau, kéo cô lên. Khi chân cô lên qua

bờ hố đen, anh đứng và kéo cô thẳng lên. Đêm xoay tròn, cô nhắm mắt, cố
xua đi cơn chóng mặt.

Anh đỡ khuỷu tay và dìu cô đến chỗ an toàn. Một tràng cười độc địa lanh

lảnh trong đầu cô. Cô rùng mình. Jasper đã bẫy hụt, nhưng chắc chắn hắn
chưa bỏ cuộc. Trời ơi, cô lạnh quá - nhưng không phải lạnh bên ngoài. Bên
trong, sâu trong tim và tâm hồn.

Michael đứng lại, buộc cô đứng lại theo.

“Em không sao chứ?”. Anh nâng tay cô lên, dịu dàng chạm những ngón

tay cô.

Cô hơi do dự khi anh chạm vào những ngón tay đang bị những mảnh vụn

của sàn gỗ đâm vào: “Xây xát và run rẩy, nhưng vẫn nguyên vẹn”. Giọng
run run, cô hít sâu, cố gắng làm dịu nhịp tim dữ dội.

“Cám ơn”, cô khẽ thêm vào. “Lần thứ hai anh cứu sống tôi”.

“Một lần nữa và em sẽ là của tôi”.

Sự nghiêm túc kì lạ sau câu nói bông đùa khiến cô bối rối. Cô ước gì

mình nhìn thấy mắt anh. Ước có thể đọc được suy nghĩ của anh và biết anh
hàm ý điều gì.

“Em bị chảy máu rồi”, anh nói, khẽ chạm vào ngón giữa của cô.

Cô nhíu mày. Tất nhiên cô biết mình đang chảy máu, nhưng làm sao anh

biết giữa bóng tối mịt mùng thết này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.