KHINH NGỮ - Trang 111

Trong đầu Tô Dật An lập tức hiện ra một khuôn mặt người phù hợp

với giọng nói này, sau đó anh đột nhiên mở mắt, mặc kệ ánh mặt trời có
chói mắt bao nhiêu đi nữa, cũng không nhắm lại.

Anh cứ nằm thẳng tắp trên mặt đất như vậy, nhìn trời xanh mây trắng,

nghe chim chóc hót gáy, sau đó mặc cho giọng nữ trong di động kêu la
nhắc nhở: "Sáng hôm nay anh có giờ dạy, anh quên à, ở phòng 102 của dãy
lầu học thứ ba thuộc khu A. Các học sinh nói đã ở trong lớp đợi mười lăm
phút rồi."

Dật

An

cầm

điện

thoại

di

động,

đứng

dậy.d,đàn(lê%quý@đôn_hijushima

Bốn phía vẫn là một bãi cỏ, là rừng cây nhỏ mà anh đã nhìn đến thành

thói quen, nhưng sáng hôm nay lại hoàn toàn khác với lúc trước.

Anh thật sự lại biến trở về làm người......

Mặc một bộ quần áo bình thường hay mặc, điện thoại di động ở trên

người, ví tiền chìa khóa cũng đều ở đây, anh giống như từ trên trời rơi
xuống, rơi vào chỗ này.

Chung quanh là một mảnh cây non thấp lùn, cũng không có cái cây

lớn mà anh đã "ở tạm" lúc trước, anh quay một vòng tại chỗ, nhìn hoàn
cảnh xung quanh, cũng đang xem xét kỹ lưỡng bản thân.

Tại sao lại biến về? Biến về bằng cách nào? Lại là đột nhiên xảy ra

biến hóa trong một đêm? Trong đầu óc anh đưa ra vô số câu hỏi trong cùng
một lúc, anh vừa suy xét từng chi tiết khi ở chung với Lâm Khinh Ngữ đêm
qua, vừa nghĩ không biết hiện giờ biến hóa cụ thể là như thế nào. Không
biết bây giờ đến cùng thì anh đang ở thế giới nào, là thế giới có "Lâm
Thanh Vũ", hay là thế giới có "Lâm Khinh Ngữ".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.