KHINH NGỮ - Trang 187

phí thời gian ở đây, ngay lập tức thả túi lớn xuống đất: “Cô thích lấy thì
lấy.”

Lâm Khinh Ngữ xoay người đi, Kỷ Yên Nhiên lại đột nhiên di chuyển

bắt lấy cánh tay của cô, bị làm phiền liên tục, dù là người nào cũng đều có
chút bực mình, Lâm Khinh Ngữ quay đầu vừa định nghiêm túc quát cho Kỷ
Yên Nhiên hai câu, Kỷ Yên Nhiên lại đột nhiên bước lên phía trước một
bước, cô ta đứng lại gần Lâm Khinh Ngữ như thế, gần như kề sát vào trong
lòng cô…

“Cô gái, cô thích ôm ấp yêu thương như thế sao?”

“Đêm qua, rừng cây nhỏ.” Kỷ Yên Nhiên ngắt lời Lâm Khinh Ngữ, áp

sát vào ngực cô, nhẹ giọng nói: “Tôi cũng ở đó.”

“…” Lâm Khinh Ngữ sững sờ: “Cô cũng ở đó? Cho nên?”

Kỷ Yên Nhiên ngẩng đầu nhìn Lâm Khinh Ngữ: “Tôi không giỏi giữ

bí mật cho lắm.” Cô ta lại bật cười, dịu dàng yên lặng, xấu hổ thẹn thùng:
“Cho nên, anh đi ăn cơm cùng tôi đi.”

“…”

Mặc dù hiện tại Lâm Khinh Ngữ thực sự lấy thân phận đàn ông thích

đàn ông, nhưng mà! Chuyện này cô cũng không muốn bị lộ ra khi học đại
học đâu, cho dù bây giờ mọi người ngoài miệng nói đã hiểu đã hiểu, nhưng
nếu rơi vào thực tế, ở trong phòng ngủ, cô phải thản nhiên sống chung cùng
ba bạn nam thẳng cùng phòng như thế nào đây.

Vì thế, Lâm Khinh Ngữ đã đi ăn cơm.

Lâm Khinh Ngữ và Kỷ Yên Nhiên ở thế giới trước kia chưa từng qua

lại, trong thế giới này cũng chỉ có vài lần gặp mặt d;đ;lqđ ít ỏi như thế, còn
lại hơn phân nửa là thấy cô ta gặp biến thái, bị biến thái bám đuôi theo dõi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.